Chương trước
Chương sau
Thế giới Ác Quỷ.
Miếu Quỷ, hay còn gọi là ngôi miếu dùng để cung phụng, là trung tâm quyền lực của Ác Quỷ đạo.
Ở sâu trong miếu Quỷ, ba pho tượng Ác Quỷ đứng thẳng bên trong một đại điện hùng vĩ nhất.
Trước mỗi pho tượng đều đốt một nén nhang thật dài.
Khói xanh lượn lờ tràn ngập toàn bộ đại điện.
Mơ hồ có thể nghe được rất nhiều tiếng gào thét thống khổ vang lên trong làn khói.
Lúc này trong điện không có người, hai pho tượng trong đó bỗng nhiên sống lại.
“Lão Thương đã đi rồi, khi nào thì chúng ta lên đường?”
“Không vội, đợi ta ăn xong hương hỏa hôm nay đã.”
Một pho tượng há miệng hút vào hơn phân nửa khói mù, sau đó mới lên tiếng: “Trong số các hương hỏa gần đây, linh hồn đau khổ hình như ít hơn lúc trước, chẳng đủ chục triệu.”
Một pho tượng khác khẽ hút nốt số khói còn lại, sau đó thở ra một hơi.
Nó lên tiếng: “Mặc dù đã hủy đi nhiều thế giới song song như vậy, nhưng dù gì linh hồn cũng có hạn, càng dùng thì càng ít đi.”
Lúc này, một ánh lửa bay vào trong đại điện, sau đó hình thành một hàng chữ lơ lửng trên không.
Một pho tượng xem qua xong, không khỏi cảm thán: “Quỷ hùng bị vây trong Ma Long đã bị lão Thương giết chết rồi.”
Một pho tượng khác cười lạnh: “Làm sao? Chẳng lẽ ngươi thương hại tên kia? Còn định để Quỷ hùng kia đến đại điện này, cùng chúng ta chia nhau hưởng thụ hương hỏa?”
“Không, hắn ta có thể lấy được nhiều đồng tiền thời không như thế, trợ giúp thuộc hạ chúng ta vượt qua thời không, thăm dò được nhiều bí mật, hoàn thành rất nhiều chuyện quan trọng. Mặc dù có khi đồng tiền xảy ra vấn đề, nhưng cuối cùng vẫn đạt được thành công lớn.”
“Cho nên, ý của ngươi là...”
“Chết thì cũng đã chết, cứ ban cho một thanh danh nào đó thôi, như vậy sẽ khiến cho nhiều ác quỷ noi theo hắn ta.”
“Ừm, ngươi nói nghe cũng có lý.”
Bỗng nhiên, lại một luồng ánh lửa bay vào trong đại điện.
So sánh với ánh lửa trước, ánh lửa này có vẻ vội vã hơn nhiều.
Nó nổ tung trước hai pho tượng, biến thành một giọng nói:
“Bẩm báo Quỷ chủ, vừa nãy chúng ta đã mất đi liên lạc với tất cả những người sử dụng đồng tiền thời không. Xin Quỷ chủ định đoạt!”
Giọng nói biến mất.
Một pho tượng Ác Quỷ thấp giọng nói: “Để ta xem... Thật kỳ lạ, mấy trăm đồng tiền thời không trong tay ta đều bị hư hết.”
Một pho tượng khác nhẹ nhàng phất tay, lập tức một quyển sách dày bằng đá xuất hiện trước mặt nó.
Trang sách không ngừng được lật qua.
Chỉ thấy bên trên ghi rất nhiều cái tên được tạo thành từ lửa quỷ, hết đám lửa này đến đám lửa kia bị dập tắt.
Pho tượng trầm giọng nói: “Phiền phức thật... Người của ta đều bị ta hạ bùa nhân quả, lại thả thêm mấy sợi mệnh hồn ở đây. Một khi bọn chúng bị giữ lại trong quá khứ không quay về được, phù thuật sẽ phát động, bọn chúng sẽ lập tức chết ngay.”
Đám ác quỷ sử dụng đồng tiền thời không quay trở lại quá khứ để chấp hành một nhiệm vụ đặc biệt.
Ở trong đó có rất nhiều vấn đề, Quỷ chủ đương nhiên lo lắng thuộc hạ của mình đi mãi không về, làm ra những chuyện nào khác, cho nên đã hạ bùa khống chế.
Nhưng bây giờ, đồng tiền đột nhiên biến mất.
Đám ác quỷ đang chấp hành nhiệm vụ không còn cách nào vượt qua dòng thời gian dài đằng đẵng để quay về thời điểm này.
Chính vì vậy, bùa nhân quả đã phát động, giết chết đám ác quỷ.
Pho tượng Ác Quỷ còn lại nghe xong, lập tức chỉ một ngón tay lên hư không.
Mấy trăm miếng ngọc phù bỗng nhiên xuất hiện trước mặt nó.
Chỉ thấy bên trên hơn phân nửa ngọc phù đều bị lấm bụi, không còn dáng vẻ óng ánh như ban đầu.
“Thuộc hạ của ta cũng chết hơn phân nửa. Thật ghê tởm...” Giọng nói của pho tượng Ác Quỷ dần dần chìm xuống: “Số tiền kia dùng nhiều năm như vậy, chưa từng xảy ra vấn đề. Không ngờ hắn ta lại nhẫn nhịn đến tận lúc này, lúc chết mới phản phệ.”
Âm thanh của pho tượng Ác Quỷ còn lại trở nên rét lạnh: “Cũng may mà chúng ta không cho hắn ta cơ hội vùng lên. Nếu không, vị trí Quỷ chủ này, cuối cùng cũng không biết là ai sẽ ngồi vào...”
...
Thời đại quá khứ.
Ở một nơi nào đó trong dòng chảy hư không hỗn loạn.
Mèo quýt nằm úp sấp trên một cái xác phi thuyền, lẳng lặng chờ đợi.
Một lát sau, sức mạnh Ma Long sẽ bị Cố Thanh Sơn hấp thu hoàn toàn, chuyển hóa thành sức mạnh của chính hắn.
Hiện tại, thực lực của hắn đã vượt qua cả Tự Tại Thiên Vương cảnh, có thể độ Tu Di Sơn kiếp bất cứ lúc nào.
Nhưng bây giờ, Cố Thanh Sơn ngày càng thoải mái hơn trong việc khống chế sức mạnh. Hắn vẫn luôn áp chế được sóng linh lực của mình, không liên kết với pháp tắc trong hư không.
Hắn chuyển lực chú ý của mình đến thức hải.
Ba đồng tiền thời không đang phát ra âm thanh ong ong tương tác bên trong thức hải, chứng tỏ năng lực của bản thân chúng với hắn.
Bên trên giao diện Chiến Thần, từng hàng chữ nhỏ hiện lên:
[Ngài đã có được thần khí thời không, bí mật vô tận của nhà thám hiểm, vật có thể bóp méo lịch sử, chìa khóa quay về quá khứ, mảnh vỡ của vật thông hành, Đồng Tiền Thời Không.]
[Vật này có những uy năng sau:]
[Bằng Chứng: Nắm trong tay ba đồng tiền này, ngài sẽ không bị quái vật bên trong Dòng sông Thời Gian chú ý, cũng như không bị chúng săn đuổi.]
[Tuần Du: Ngài có thể dựa vào ba đồng tiền và vật có sức mạnh tương ứng, xuyên qua Dòng sông Thời Gian đến niên đại trong quá khứ, cũng có thể từ quá khứ trở về hiện tại.]
[Chú ý: Những chuyện mà ngài làm trong quá khứ nhất định không được ảnh hưởng đến những phát sinh sau đó trong lịch sử. Nếu không, ngài sẽ bị pháp tắc Thời Gian và pháp tắc Vận Mệnh xóa bỏ, trừ phi ngài phát động “Xuyên Tạc”.]
[Xuyên Tạc: Ngài có thể dùng hồn lực tương ứng, trở thành người duy nhất được phép bóp méo lịch sử.]
[Chú ý: Ngài có thể ảnh hưởng tiến trình của lịch sử, nhưng những chuyện ngài làm không được có bất kỳ liên quan nào đến quá khứ của ngài, cũng không thể đụng chạm vào bất cứ ai hay bất cứ thứ gì có liên quan đến quá khứ của ngài. Nếu không, ngài sẽ bị pháp tắc Thời Gian và pháp tắc Vận Mệnh xóa bỏ.]
[Đặc biệt chú ý: Khi ngài phát động Xuyên Tạc, đồng tiền thời không sẽ mất đi năng lực xuyên qua thời gian. Ngài sẽ phải sống từ thời đại đó đến tận thời điểm khi ngài bắt đầu xuyên qua Dòng sông Thời Gian.]
Cố Thanh Sơn đọc mà choáng váng cả đầu óc, phải mất một lát mới hiểu được tác dụng của ba đồng tiền này.
“Bằng Chứng” là vật bảo vệ cơ bản khi xuyên qua Dòng sông Thời Gian.
“Tuần Du” có tác dụng hệt như mấy đồng tiền nhái.
“Xuyên Tạc” lợi hại nhất, cũng là giá trị chân chính của ba đồng tiền này. Thế nhưng, yêu cầu phát động lại khá nghiêm khắc, không được dính đến việc và người có liên quan đến hắn. Hơn nữa, hắn cũng phải sống luôn từ thời đại lịch sử mà hắn thay đổi cho đến tận bây giờ, khi đó sức mạnh của đồng tiền mới có thể khôi phục được.
“Đúng là lực lượng cường đại không thể tưởng tượng nổi.” Cố Thanh Sơn âm thầm than thở.
Ba đồng tiền cũng khá ngoan ngoãn, chỉ yên tĩnh nghỉ ngơi chờ đợi bên trong thức hải.
Cố Thanh Sơn tạm thời không quan tâm đến chúng.
Quãng thời gian sau đó, hắn lại tiếp tục nằm sấp trên xác phi thuyền, cho đến khi hoàn toàn hấp thu sức mạnh Ma Long.
Cuối cùng, hắn một lần nữa hóa thành hình người.
“Công tử, tiếp theo chúng ta sẽ làm gì?” Sơn Nữ hỏi.
“Khá phiền phức... Nghe Ma Long nói, Vực Sâu Vĩnh Hằng sắp bị hủy diệt. Nhưng rốt cuộc là chuyện gì xảy ra thì ta hoàn toàn không biết.” Cố Thanh Sơn nói.
Sơn Nữ suy nghĩ một chút, sau đó lên tiếng nhắc nhở: “Không phải công tử có một con gà trống nhiều màu ư? Hình như nó có thể thám thính được một ít tin tức.”
Cố Thanh Sơn vỗ trán, giật mình nói: “May mà có cô nhắc nhở, suýt thì ta quên khuấy nó mất rồi.”
Hắn vỗ túi trữ vật, lấy pho tượng con gà trống nhiều màu ra.
Hắn kéo mào gà một cái, gà trống dần dần sống lại.
Nó ngáp một cái thật to, giọng ngái ngủ:
“Đã lâu không gặp, muốn tìm việc vui hay mua tin tức tình báo?”
Cố Thanh Sơn nói: “Ta nghe nói Vực Sâu Vĩnh Hằng sắp bị hủy diệt, cho nên ta muốn biết tin tức tình báo.”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.