Chương trước
Chương sau
Linh Hồn Tiêm Tiếu Giả đã tính thử rồi.
Khoảng chừng sau hơn một ngày nữa, nó sẽ hoàn toàn đuổi kịp đối phương.
Đối với điểm này, nó vô cùng có lòng tin.
Hiện tại có một tin tức tốt hơn.
Một phát Thần phạt vừa rồi đánh ra mặc dù bị đối phương hóa giải được, nhưng cũng không hoàn toàn không có tác dụng.
Phi thuyền của đối phương đã bị phá hủy.
Khóe miệng của Linh Hồn Tiêu Tiếm Giả nhếch lên.
Trong tình huống địch ta hai bên đều mất đi vật để cưỡi, tốc độ di chuyển của nó đương nhiên sẽ nhanh hơn đám Cố Thanh Sơn.
"Chờ ta, ta sắp bắt được các ngươi rồi."
Nó thấp giọng lẩm bẩm.
Lúc này, Thần phạt tới.
Ánh sáng màu xám khổng vượt qua hàng tỷ thế giới, xông thẳng tới từ chỗ đám người Cố Thanh Sơn.
Linh Hồn Tiêm Tiếu Giả cảm ứng được luồng sức mạnh kia đang hối hả tới gần, lập tức biến sắc.
"Không ổn rồi! Đây là chuyện gì vậy!" Giọng nữ của nó thét lên.
Ánh sáng màu xám đến cực nhanh.
Linh Hồn Tiêm Tiếu Giả không hề có chút phòng bị, chỉ kịp mở sáu cánh tay ngăn cản trước mặt mình.
Ầm!
Sức mạnh Thần phạt khổng lồ mạnh mẽ đánh lên người nó.
Linh Hồn Tiêm Tiếu Giả để lại một vệt tàn ảnh ở tại chỗ, chân thân bị đánh bay ngược ra sau như một tia chớp lóe lên trong hư không.
Nó đâm vào một thế giới.
Nó bị sức mạnh của Thần phạt đánh vào sâu trong biển, rồi lại đánh ra một cái hố sâu có đường kính khoảng hai trăm cây số ở dưới đáy biển.
Thế giới này không thể chịu đựng được sự va đập từ sức mạnh Thần Thoại này.
Từ đáy biển tới đất liền, một trận động đất bắt đầu lan tràn ra toàn bộ thế giới.
Trong vùng biển mà Linh Hồn Tiêm Tiếu Giả đâm vào, nước biển bắn lên không trung hàng vạn mét, sóng thần dâng lên nhanh chóng quét sạch đất liền, xóa sổ hoàn toàn những sinh mệnh như dã thú trên đất liền.
Thậm chí sức mạnh này còn gây ra một vụ phun trào dữ dội của tất cả núi lửa, toàn bộ bầu khí quyển đều bị sương mù bao phủ, không nhìn thấy ánh mặt trời.
Đất liền vốn hoàn chỉnh bỗng dưng chia năm xẻ bảy, tựa như một chiếc thuyền khổng lồ trôi nổi trên biển, tách biệt xa nhau.
Gió bão quét sạch.
Lửa trời bay loạn.
Nhiệt độ hạ xuống nhanh chóng.
Đám dã thú vốn ở vị trí thống trị, dần dần đi về phía kết thúc của lịch sử.
Sâu trong đại dương.
Linh Hồn Tiêm Tiếu Giả chậm rãi bò ra khỏi hố sâu.
Nó bay lên mặt biển, thở dốc dữ dội.
Tình trạng vết thương ——
Linh Hồn Tiêm Tiếu Giả kiểm tra cơ thể của mình, phát hiện có một cánh tay đã bị cắt đứt, chỉ còn lại phần tay cụt.
"Điều này là không thể!" Nó giận dữ hét lên: "Rõ ràng là Thần phạt của ta, vì sao bọn chúng có thể dùng để tập kích ta!"
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Sinh linh trên thế giới bị diệt sạch, chỉ có ảnh hưởng của trận động đất đáp lại nó.
Linh Hồn Tiêm Tiếu Giả từ từ bình tĩnh lại.
Mặc dù không biết đối phương làm như thế nào, cũng không biết thứ bọn họ sử dụng là năng lực gì, nhưng mà dễ nhận thấy, loại công kích ở cự ly siêu xa này không thể dùng lại.
Linh Hồn Tiêm Tiếu Giả trầm ngâm một hồi lâu, đột nhiên bắt đầu ngâm tụng câu thần chú.
"Con dân của Kỷ nguyên hỗn loạn,"
"Ta kêu gọi các ngươi đến đây, "
"Hỗn Loạn cần trợ giúp của các ngươi, đi trừng phạt kẻ thù của nó!"
"Những Hỗn Loạn giả có điều kiện dưới đây, có thể hưởng ứng lời kêu gọi của ta."
"Các ngươi sẽ nhận được phần thưởng từ sức mạnh Hỗn Loạn!"
Sương mù không ngừng lan tràn trên người nó, hoàn toàn bao phủ mặt biển ở bốn phía.
Chỉ chốc lát sau.
Từng bóng người xuất hiện.
"Là lời kêu gọi của sứ giả Hỗn Loạn sao? Thật sự mong đợi đó, rốt cuộc người như ta đến đây thì có tác dụng gì."
"Lão phu cũng cảm thấy kỳ quái, nhưng nếu như là lời yêu cầu của Hỗn Loạn, còn có phần thưởng của sức mạnh, đương nhiên lão phu bằng lòng đóng góp sức mạnh cho Hỗn Loạn."
"Đúng vậy, nhưng mà loại người chỉ biết dạo chơi hư không như ta cũng có thể nhận được vinh hạnh, được mời đến đây, đúng là khiến người ta hưng phấn mà."
Linh Hồn Tiêm Tiếu Giả đứng ở tại chỗ không động đậy, nói với bốn phía: "Những kẻ giở trò dối trá là không thể đi cùng bản sứ giả, tới đây, để ta nhìn xem các ngươi biết làm cái gì."
Những bóng người kia nghe vậy, từ từ đi về hướng nó.
Một ông lão đầu tiên hiện ra thân hình.
Ông ta hợp hai tay lại, quát: "Kêu gọi —— phi thuyền Tinh Không!"
Cùng với giọng nói của ông ta, trong bầu trời phía trên ông ta, dần dần có một chiếc thuyền buồm màu đen xuất hiện.
Ông lão hành lễ với Linh Hồn Tiêm Tiếu Giả, nói: "Thưa ngài, lão phu là Hội trưởng Hiệp hội Phi Thuyền của chín trăm triệu tầng thế giới, chiếc thuyền này là cái nhanh nhất trong chín trăm triệu tầng thế giới, được chế tạo công phu từ kỹ thuật đóng thuyền cả đời của ta."
Linh Hồn Tiêm Tiếu Giả gật đầu, nói: "Rất tốt, ngươi có thể ở lại."
Ông lão mừng rỡ nói: "Cảm ơn ngài."
Lúc này lại có một người đàn ông trung niên đi lên trước.
"Thưa ngài. " Hắn ta hành lễ nói: "Ta chính là cướp am hiểu điều khiển phi thuyền Tinh Không nhất, là chủ nhân của tám mươi chín cái thế giới, thuyền trưởng của nhóm cướp Hồng Long."
"Ngươi biết làm gì?" Linh Hồn Tiêm Tiếu Giả hỏi.
"Ta biết điều khiển phi thuyền, năng lực của ta là gia tăng tốc độ bay của phi thuyền, ước chừng có thể gia tăng ba tốc độ gấp ba lần." Người đàn ông nói.
"Rất tốt, ngươi có thể ở lại." Linh Hồn Tiêm Tiếu Giả nói.
Lại một người tiến lên, nói: "Thưa ngài, ta biết điều khiển Nguyên tố Gió, tăng cường tốc độ của phi thuyền..."
Người ở phía sau hắn nói: "Thưa ngài, ta có thể làm cho phi thuyền thực hiện bước nhảy không gian tạm thời."
Những người khác cũng nhao nhao lên tiếng, giới thiệu năng lực của mình cho Linh Hồn Tiêm Tiếu Giả.
Sau mười mấy phút.
Chiếc phi thuyền có tốc độ nhanh nhất chín trăm triệu tầng thế giới chở Linh Hồn Tiêm Tiếu Giả và một đám cao thủ, phá vỡ bầu trời, rời khỏi thế giới này, đuổi theo hướng của nhóm người Cố Thanh Sơn.
...
Bên kia.
Cố Thanh Sơn đang nói chuyện hồ lô ngọc bội với mọi người.
Vẻ mặt của Trương Anh Hào và Diệp Phi Ly đột nhiên biến đổi.
"Làm sao vậy?"
Cố Thanh Sơn lập tức hỏi.
Hai người họ nhìn hư không, lộ ra dáng vẻ lắng nghe.
Một lát sau.
Trương Anh Hào nói: "Linh Hồn Tiêm Tiếu Giả đang kêu gọi từng Hỗn Loạn giả, tìm kiếm người có năng lực có thể khiến cho nó nhanh chóng di chuyển trong hư không."
Diệp Phi Ly nói: "Nó nói chỉ cần có năng lực thích hợp, thì có thể hưởng ứng lời kêu gọi của nó, và giành được phần thưởng hậu hĩnh."
Mấy người nhìn nhau.
Không ngờ hai người trở thành Hỗn Loạn giả, còn có thể biết được hướng đi của Linh Hồn Tiêm Tiếu Giả.
Cố Thanh Sơn nói: "Xem ra nó không còn dám tiến hành công kích ở khoảng cách siêu xa nữa, thay vào đó nhanh chóng đuổi theo chúng ta."
Trương Anh Hào có chút động tâm nói: "Thật ra tôi có một số mánh khóe nhỏ có thể gia tăng tốc độ bay. Nếu không thì, tôi đến hưởng ứng lời kêu gọi của nó, sau đó tìm cơ hội phá hủy hoàn toàn thiết bị bay của nó."
Cố Thanh Sơn sợ hết hồn, vội vàng chặn lại nói: "Không được, tên đó gần như là vô địch. Một khi anh bị phát hiện, ngay cả cơ hội chạy trốn cũng không có đâu."
Trên quyển sách của Đại Ca, cũng nhanh chóng hiện lên một hàng chữ:
[Tên kia sống bằng cách ăn linh hồn, một khi bị phát hiện tuyệt đối không có bất kỳ cơ hội sống sót nào.]
Trương Anh Hào đành phải thôi.
Cố Thanh Sơn nói: "Laura, tìm một chiếc phi thuyền nhanh nhất, chúng ta nhất định phải dốc toàn lực tránh né sự truy đuổi của đối phương."
Laura gật đầu, bắt đầu lục lọi cái túi nhỏ.
Cố Thanh Sơn lại nói: "Tiếp theo tất cả mọi người phải giữ vững tinh thần, có năng lực gì có thể gia tăng tốc độ phi thuyền, đều có thể sử dụng."
Trương Anh Hào nói: "Giao cho tôi."
Diệp Phi Ly như có điều suy nghĩ nói: "Hình như tôi cũng biết một ít."
Cố Thanh Sơn nói: "Vừa vặn tôi cũng có một ít, chúng ta thay phiên."
Bọn họ cùng nhìn về phía Đại Ca.
Đại Ca có thể tay không đỡ Thần phạt, thực lực cá nhân mạnh kinh khủng.
Hắn ta có biện pháp gì để gia tăng tốc độ bay hay không?
Mấy người không hẹn mà cùng nghĩ đến.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.