[Nói rõ: Đây là một con mèo trong thời kỳ trưởng thành, nó đã thu được đầy đủ sức mạnh, đang dần dần trở nên mạnh mẽ.]
[Nói rõ: Hiện tại nó đang rất cảm kích ngài.]
Cố Thanh Sơn cầm thẻ bài đưa cho Trương Anh Hào.
“Thử lại lần nữa.” Cố Thanh Sơn nói.
Trương Anh Hào cũng rất kích động, trưc tiếp ném thẻ bài ra ngoài.
Thẻ bài rơi trên mặt đất, hình thành một cái động tối om.
Một con Mèo Mun tuyền từ trong động chui ra ngoài.
Toàn bộ thân hình nó đều lớn hơn hẳn, tinh thần hăng hái, hai mắt lấp lánh có thần.
“Meo meo...”
Mèo Mun phát ra tiếng kêu hữu lực.
“Bảo bối, lại đây.” Trương Anh Hào cao hứng giang hai tay muốn đi ôm nó.
Ai ngờ Mèo Mun không thèm phản ứng lại chủ nhân của mình, ngược lại chạy đến trước người Cố Thanh Sơn, đàng hoàng giơ hai móng vuốt lên, cái chào một cái.
Cố Thanh Sơn bất ngờ.
Con mèo này cũng biết lễ phép đấy.
Cố Thanh Sơn vội vàng nói: “A, không cần khách khí, một lát nữa...”
Hắn còn chưa dứt lời, Mèo Mun đã bỏ mặc hắn, chạy đến bên cạnh Laura, hai châm ôm chân nhỏ của Laura, dùng đầu cọ tới cọ lui.
“Ha ha, được rồi, không cần thân thiết như vậy.” Laura chời sờ sờ đầu mèo, nói.
“Meo meo.”
Mèo Mun nhẹ nhàng lên tiếng, vẫn tiếp tục dùng đầu cọ tới cọ lui như trước.
Cố Thanh Sơn ngồi xổm xuống trước mặt nó, ho nhẹ một tiếng rồi nói: “Ta có một thứ muốn tìm.”
"Meo meo."
Mèo Mun gật đầu, chờ hắn nói nốt.
Cố Thanh Sơn tiếp tục:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-gioi-tan-the-online/1374831/chuong-1267.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.