Diệp Phi Ly lại hỏi Trương Anh Hào: "Anh thì sao? Lâu lắm không gặp, ngón nghề sát thủ của anh thế nào rồi?"
Trương Anh Hào cười khổ một tiếng, nản lòng nói: "Thấy năng lực của mọi người rồi, sao tôi cứ cảm thấy mình chỉ là một người bình thường."
"Anh cũng không bình thường, bị đuổi giết lâu như vậy ở khu Tranh Bá, ngay cả Thần linh phái ra nhiều cao thủ như thế cũng không bắt được anh." Lâm thản nhiên nói.
Cố Thanh Sơn lặng lẽ liếc cô một cái.
Hắn nhớ trước khi mình trở về, Thần linh ở khu Tranh Bá hình như chính là Lâm...
Trương Anh Hào lắc đầu thở dài nói: "Tôi và mọi người chênh lệch quá lớn, thậm chí tôi còn cảm thấy viết tiểu thuyết hay đóng phim cũng sẽ không cần thiết phải có một nhân vật như vậy... Người ta bình thường đều là những anh hùng có thực lực tương đương, tạo thành một liên minh, sau đó cùng đi cứu vớt thế giới... Nhìn lại chúng ta... tôi ở trước mặt mấy người đúng là một thằng nhóc."
Cố Thanh Sơn nói: "Vậy cũng là thằng nhóc giết được người, hơn nữa đây cũng không phải tiểu thuyết."
Trương Anh Hào đổi đề tài, nói: "Có điều, tôi ra ngoài toàn dựa vào anh em bạn bè. Vừa rồi có ông bạn già nói với tôi là muốn gặp cậu."
"Gặp tôi?" Cố Thanh Sơn giật mình.
Trương Anh Hào lấy từ trong lòng ra một khẩu súng lục màu đen, đặt lên bàn.
Gì vậy?
Mọi người tò mò, bỗng thấy khẩu súng màu đen kia bật dậy, chỉ về phía Cố Thanh Sơn.
"Ê, thằng nhóc kia, gần đây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-gioi-tan-the-online/1374790/chuong-1226.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.