Chương trước
Chương sau
Cố Thanh Sơn lắc đầu: “Tôi mong cô hiểu một chuyện, hiện giờ cô không còn là thể Vực Sâu nữa. Tình hình của cô rất nguy hiểm, không thể lại mạo hiểm đi tìm kiếm thông tin.”
Lâm ngây người.
Cố Thanh Sơn cười, tiếp tục nói: “Nói tóm lại, nếu như tôi thật sự cần thông tin gì đó, tôi nhất định sẽ có cách lấy được nó, không cần cô phải đi mạo hiểm tính mạng vì chuyện này.”
Hắn gật đầu với Lâm rồi quay người sải bước rời đi.
Ở nơi mà ánh mắt hắn đi tới, hư không lùi ra hai bên, một thế giới từ từ bày ra trước mắt hắn.
Lâm ngây người nhìn hắn.
Tại sao?
Tại sao thái độ lại hoàn toàn khác biệt như vậy?
“Chờ đã? Đây là thế giới do cậu dùng Đồng thuật xây dựng sao? Cậu chuẩn bị làm gì vậy?” Lâm lớn tiếng hỏi ở phía sau hắn.
“Độ Lượng kiếp.”
“Có nắm chắc không?”
“Yên tâm, không chết được.”
Cố Thanh Sơn dứt lời, cả người chui vào trong thế giới đó.
Thế giới này nhanh chóng hóa thành hư vô, biến mất trước mặt Lâm.
Cố Thanh Sơn nắm một vốc cát vàng.
Dưới sự thiêu đốt của mặt trời, cát sỏi nóng hầm hập giống như một ngọn lửa.
Cảm nhận được độ nóng trong tay, Cố Thanh Sơn không nhịn được liền nói: “Chân thực như vậy...”
Hắn giơ tay lên, ném cát vàng vào trong không trung.
Cuồng phong nhanh chóng thổi tan một mảng vàng sáng, lộ ra bầu trời xanh thẳm.
Cố Thanh Sơn nhảy lên không trung, nhìn về bốn phía.
Biển cát vô biên.
Nơi này là thế giới Lưu Sa.
Cũng là thế giới mà Cố Thanh Sơn gặp Tiểu Tịch lần đầu tiên.
Cố Thanh Sơn rơi vào sự trầm ngâm.
Chẳng lẽ, thế giới hiển hiện ra dựa trên hồi ức của mình?
Hắn đưa tay lấy Lục Giới Thần Sơn kiếm từ trong hư không ra.
Trường kiếm vừa rạch một phát.
Hư không bị cắt đứt, lộ ra cảnh tượng phía sau thế giới.
Thuyền bay cổ thụ Kinh Cức.
“Cảm thấy thế nào?” Cố Thanh Sơn hỏi.
Giọng nói của Sơn Nữ từ trên trường kiếm truyền tới: “Công tử, thuật của thế giới này có phần không ổn định, tôi muốn phá nó cũng không khó.”
“Nói cách khác, đây là một thuật rất yếu ớt?”
“Kỳ thật có thể đột nhiên xây dựng một thế giới đã là rất lợi hại rồi. Ccông tử, ngài không cần chán nản quá.” Sơn Nữ an ủi.
“Tôi không chán nản. Cô chính là kiếm phá vạn pháp, tôi chỉ muốn hiểu rõ tình hình hơn, xem nên điều chỉnh thế giới này như thế nào để khiến nó có thể tiến xa hơn.” Cố Thanh Sơn nói.
Hắn vừa nói, vừa suy nghĩ những chuyện xảy ra trước đó không lâu.
“Thế giới này còn có thể hoàn thiện nữa ư? Công tử thật lợi hại.” Sơn Nữ tán thưởng.
Cố Thanh Sơn cười, nhưng không nói thêm gì nữa.
Hắn nhắm hai mắt lại, bắt đầu từ từ điều chỉnh trạng thái của mình.
Sau khi lần Lượng kiếp đầu tiên thất bại, hắn dùng “Loạn Lưu” của Thiên kiếm để hạ xuống cảnh giới Ba Nghìn Thế Giới sơ kỳ, nhờ thế mới tránh thoát được cái chết.
Trải qua sự nỗ lực bền bỉ, cuối cùng Cố Thanh Sơn lại đạt đến Ba Nghìn Thế Giới đỉnh phong, có thể đối mặt Lượng kiếp một lần nữa.
Lần này, nhờ có sự nhắc nhở của thi thể khổng lồ, hắn sử dụng chức nghiệp cường đại của thế giới tầng trong là Sứ giả Đoạn Tội, dùng thẻ bài của thế giới tầng trong để xây dựng một thế giới của riêng mình.
Thật ra thì thế giới này rốt cuộc mạnh như thế nào, có thể đưa đến tác dụng gì trong chiến đấu, đều không quan trọng.
Chỉ cần nó có thể giúp hắn hoàn thành độ kiếp thì hắn đã cảm tạ trời đất rồi.
Cố Thanh Sơn giữ hơi thở cân bằng, lặng lẽ vận hành pháp quyết, huy động linh lực.
Một hơi thở.
Hai hơi thở.
Ba hơi thở.
Cùng với ý niệm của hắn, linh lực trong cơ thể một lần nữa tập trung lại, bắt đầu xung kích cửa ải Tứ Trụ Thánh cảnh.
Trên giao diện Chiến Thần, một dòng chữ đom đóm nhỏ nhanh chóng xuất hiện:
[Kiếp Tứ Trụ Thánh cảnh sắp bắt đầu.]
[Xin hãy chú ý, lần Thiên kiếp này là Lượng kiếp.]
Cùng với lời nhắc nhở của giao diện Chiến Thần, trời đất bắt đầu cảm ứng với sóng linh lực trên người Cố Thanh Sơn.
Thế giới bắt đầu biến đổi.
Trong sa mạc, toàn bộ cát vàng trút bỏ hết màu sắc, hóa thành vách núi sâu vạn trượng không nhìn thấy đáy.
Chỉ có nơi mà Cố Thanh Sơn đứng, là một đài cao đơn độc treo giữa không trung.
Ngay sau đó, từng bức hình xuất hiện trước mắt hắn và liên tục kéo dài ra xa cho đến nơi tận cùng của thế giới.
Trên những bức hình này, tất cả các cảnh tượng đều đứng im bất động. Tất cả những con quái vật kinh khủng bị Cố Thanh Sơn giết đều gom góp sức mạnh chờ thời cơ hành động, dõi mắt nhìn hắn ở trên đài cao.
“Chết!”
“Chết!”
“Chết!”
Bọn quái vật đồng thanh gào thét, sát ý rung trời tràn ngập khắp nơi.
Cố Thanh Sơn làm lơ, quay đầu nhìn ra sau lưng.
Thế giới ở sau lưng hắn bắt đầu vỡ vụn, phân tán thành từng mảnh, sau đó biến mất trong bóng tối vô tận.
Đây là sức mạnh của pháp tắc Sụp Đổ. Tất cả chúng sinh một khi bị loại bóng tối này bao trùm, thì chỉ có thể cùng vỡ vụn tiêu tán theo thế giới, ngay cả linh hồn cũng bị tan vỡ hủy diệt theo nó, không còn cơ hội đầu thai nữa.
Cho dù Cố Thanh Sơn có cao hơn mấy cảnh giới nữa, thì cũng hoàn toàn không có cách nào ngăn cản được sức mạnh này.
Nhất định không được chạm vào nó!
Hắn quay đầu lại, nhìn những bức hình đang đứng im bất động ở trước mặt.
Hắn tung người lên, đâm vào trong hình ảnh đầu tiên.
Lượng kiếp bắt đầu!
Trong hình ảnh đầu tiên, vẫn là ma quỷ hắc ám với cái sừng dê dài.
Nó là con yêu ma đầu tiên bị giết chết trong ký ức của hắn, giờ đây được pháp tắc Thiên Đạo ngưng kết một lần nữa, đến đây để trả thù.
Cố Thanh Sơn khẽ cảm ứng một chút, phát hiện ra thực lực của đối phương vẫn mạnh gấp ba so với lúc trước.
Nếu như quái vật vẫn có thực lực nâng cao gấp ba, vậy cũng chỉ có thể xem Thiên kiếp phía sau có cho sức mạnh của Công đức đến triệt tiêu Lượng kiếp hay không.
Cố Thanh Sơn vung kiếm.
Quái vật cùng với toàn bộ cảnh tượng bị chém vỡ nát.
Hắn đã xuất hiện ở phía sau cảnh tượng, lao đến hình ảnh thứ hai.
Ở sau lưng hắn, pháp tắc Sụp Đổ hình như đã hoàn toàn thức tỉnh, nhanh chóng tràn về phía trước.
Nó đang đuổi theo Cố Thanh Sơn!
Một hơi thở.
Hình ảnh thứ hai vỡ vụn.
Cố Thanh Sơn lại xuất hiện, chạy về phía hình ảnh thứ ba.
Trong hình ảnh này là một đám sát thủ của Liên Bang.
Giống với lần độ Lượng kiếp trước đây, những người này cũng được pháp tắc Thiên Địa nâng lên đến thực lực tu sĩ Nguyên Anh.
Cố Thanh Sơn tâm ý khẽ động.
Phi kiếm chém liên tục.
Mọi người đều chết.
Hình ảnh lại vỡ tan.
Hắn tiếp tục đi về phía trước.
Mọi thứ suôn sẻ, và không lãng phí một chút thời gian nào.
Thế nhưng trong lòng Cố Thanh Sơn lại nặng trĩu.
Quả nhiên, trong hình ảnh tiếp theo, bầy yêu ma mà hắn đã từng chém giết đều có thực lực được tăng lên gấp ba.
Thế nhưng công đức vẫn chưa xuất hiện.
Cố Thanh Sơn tung kiếm tấn công, sau khi giết sạch kẻ địch liền lập tức tiến vào hình ảnh tiếp theo.
Lần này phải đối mặt với Lý Trường An.
“Ngươi giết...”
Y mở miệng định thét lên.
Soạt!
Đầu của y bị một tia sáng lạnh xóa mất.
Thi thể ngã xuống.
Hình ảnh nứt vỡ.
Cố Thanh Sơn vác trường kiếm nhảy ra, xông vào hình ảnh tiếp theo.
Đám yêu ma!
Lúc trước khi ở thế giới Thần Võ, những con yêu ma này đều bị hắn dùng sấm sét của Thiên kiếp giết chết sạch.
Giờ khắc này, mỗi con yêu ma đều được pháp tắc Thiên Địa trao cho thực lực Hóa Thần cảnh.
Nhưng vẫn không có Công đức hiện thân!
Cố Thanh Sơn bình tĩnh, lao vào trong đám yêu ma để giết.
Thi thể khổng lồ chắc sẽ không lừa mình.
Nhưng mà Công đức đâu?
Nói đi cũng phải nói lại, rốt cuộc là chuyện gì thì mới có thể được pháp tắc Thiên Địa chấp nhận là Công đức?
Cố Thanh Sơn nhanh chóng suy nghĩ.
Tiếng vỡ vụn ầm ầm vang lên.
Thế giới vẫn đang nứt vỡ.
Cố Thanh Sơn căn bản không kịp nghỉ xả hơi, nhanh chóng xông vào hình ảnh tiếp theo.
“Ngươi đã giết ta, ngươi đã giết ta.”
Một đạo sĩ điên cuồng hét lớn.
Ngay sau đó, mấy con linh thú cũng hiện thân.
Đây là tu sĩ và những con Linh thú bị hắn giết chết trong cuộc nổi loạn của Linh thú.
Cũng giống như lần trước, Cố Thanh Sơn giơ kiếm lên, lại giải thích với tu sĩ: “Quân pháp như núi, đừng trách ta.”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.