Chương trước
Chương sau
Laura cười hì hì trả lời: "Anh đoán xem."
"Anh không nhớ em có loại bảo vật ngăn cách khí tức này... Có điều bảo vật của em căn bản đếm không hết, sao anh đoán được." Cố Thanh Sơn nói.
Lâm nhìn cây dù hoa, phán đoán: "Đây hình như là do một loại năng lực nào đó hóa thành.”
"Vẫn là chị kiến thức rộng." Laura nói: "Đây là năng lực ban đầu kia của em... sau khi lễ trưởng thành kết thúc, năng lực của em không ngừng trưởng thành, cuối cùng biến thành cái dù hoa này."
Trong lòng Cố Thanh Sơn khẽ động.
"Anh hiểu rồi, đây là Vạn Giới Che Chở." Hắn nói.
"Đúng là như thế." Laura gật đầu đáp.
Vạn Giới Che Chở là một loại năng lực thần bí cường đại mà Laura nắm giữ từ nhỏ, có thể khiến bất cứ ai cũng không thể phát hiện sự tồn tại của cô bé.
Lúc đối mặt với ám sát của Trieste, cho dù cả khách sạn ngày nghỉ Abruzzo bị phong tỏa, tất cả vệ sĩ tập quy truy quét mà cũng không thể tìm ra Laura.
Cố Thanh Sơn cũng là vì trốn trong phòng hoàng thất mà quen biết cô bé.
Sau khi lễ trưởng thành kết thúc, năng lực này của Laura cũng lớn dần, có thể biến thành đồ vật, che chở cho người khác.
Ba người lẳng lặng chăm chú nhìn con cá lớn kia từ từ bơi qua bầu trời.
"Chị, vừa rồi hình như chị biết con cá này?" Laura hỏi.
"Đúng, nó là kẻ du đãng bên trong Vực Sâu, kiếm ăn bằng khí tức." Lâm nói.
Laura nhìn Lâm.
"Thật ra chị cũng đến từ Vực Sâu." Lâm thản nhiên nói.
Đến từ Vực Sâu?
Trong mắt Laura hiện lên vẻ kinh ngạc, vội vàng nhìn về phía Cố Thanh Sơn.
"Đây là người một nhà, tuyệt đối không có vấn đề gì. Chẳng qua lúc ở Vực Sâu chịu rất nhiều uất ức, một mình cố gắng chịu đựng rất nhiều năm, giờ đã quay lại." Cố Thanh Sơn giải thích.
"À..."
Laura thở phào nhẹ nhõm.
Cô bé tuyệt đối tin tưởng Cố Thanh Sơn.
Nếu hắn nói thế, vậy chắc chắn là có chuyện như vậy.
Cô bé nhìn Lâm, không khỏi nhớ lại mình ngày trước.
Lúc trước cha mẹ và em trai bị sát hại, một mình mình phải trốn trong phòng, hoàn cảnh khi ấy thê lương tuyệt vọng đến cỡ nào.
Lúc ấy, nếu không phải Cố Thanh Sơn xuất hiện, kết cục tiếp theo của mình sẽ là gì?
Laura đột nhiên cảm thấy cô gái cường đại trước mặt mình hơi đáng thương.
"Cầm giúp em."
Laura giao ô cho Cố Thanh Sơn, xoay người, mở rộng hai tay ôm Lâm.
"Không có việc gì đâu chị, mọi chuyện đều đã qua rồi." Cô bé thấp giọng an ủi.
Lâm ngẩn ngơ.
"Sau này có em và anh trai, có chuyện gì bọn em sẽ giúp chị." Laura tiếp tục nói.
Lâm nhìn về phía Cố Thanh Sơn.
Hắn vội vàng gật nhẹ đầu với một thái độ hết sức kiên quyết.
"Chị, chuyện khổ sở cũng đừng nên nghĩ lại, có thể trở về là tốt rồi." Laura nói.
Lâm cuối cùng cũng không nhịn được, cố gắng khống chế đôi môi đang hạ xuống, nhanh chóng nghiêng đầu qua một bên.
Cô nâng tay lau mặt.
Cố Thanh Sơn nhìn hai cô gái một lớn một nhỏ, thở dài trong lòng.
Laura là người mệnh khổ.
Nhìn phản ứng của Lâm, chỉ sợ cũng có rất nhiều chuyện cũ đau lòng.
Nhưng, cho dù là dũng cảm hay nhút nhát, oanh liệt hay thê lương, sinh trong thời đại tận thế buông xuống này, không ai có thể chỉ lo thân mình.
Mỗi một giây một phút đều có người rời đi, cuối cùng không thể quay về nữa.
Đó là số mệnh của tất cả chúng sinh trong tận thế.
Cố Thanh Sơn trầm mặc một lát, không nhịn được mà khẽ lắc đầu.
Tận thế chết tiệt.
Ai có thể dừng ngày tận thế này lại?
... Mình thật sự muốn phá hủy ngày tận thế này.
...
Một ngày sau.
Bên ngoài chín trăm triệu tầng thế giới.
Thế giới Nguyên Sơ.
"Khoảng thời gian trước, thủy triều ở Vực Sâu Vĩnh Hằng bùng nổ, kênh liên lạc nối liền liên thông giữa chín trăm triệu tầng thế giới đều bị ngăn cách, nhưng cậu vẫn muốn đi tìm anh ấy?" Mèo Con hỏi.
"Phải."
Diệp Phi Ly sửa sang lại hành trang, nói: "Tháp Vạn Giới phải để lão đại Barry trấn thủ, chị Mèo Con cũng phải hỗ trợ phong ấn khí tức tràn ra từ Vực Sâu, còn phải chăm sóc người bệnh, trông nom thế giới này, phòng ngừa thủy triều từ Vực Sâu liên tục xâm nhập... Hai người căn bản không thể rời khỏi đây, cho nên chỉ có em mới đi tìm anh ấy được."
"Đợi đã." Barry chen vào nói: "Anh nói lại với cậu một lần nữa, thứ ngăn cách giữa chúng ta và Cố Thanh Sơn là khu Luân Hãm sắp bị hủy diệt hoàn toàn, khu Tranh Bá bị che phủ hoàn toàn, ở giữa còn có Linh Hồn Tiêm Tiếu Giả và Trật Tự Ma Vương không ngừng tranh đấu, cùng với bảy đại thần điện của chúa tế Ma Long Vực Sâu và vô số quái vật khủng bố từ Vực Sâu Vĩnh Hằng trào ra. Tình hình gần như chín phần chết một phần sống, cho dù biết như thế, cậu vẫn muốn đi tìm cậu ấy?"
"Vâng." Diệp Phi Ly nói rõ ràng.
"Vì sao?" Barry hỏi.
"Không có anh ấy, chỉ sợ em đã sớm trầm luân thành quái vật chỉ biết giết người, căn bản không thể cứu được mẹ mình, cũng không thể báo thù cho bạn gái..."
Diệp Phi Ly mặc xong giáp và trang bị, tiếp tục nói: "Con người của em ấy mà, ngoài chuyện viết mấy trò chơi chiến đấu trên internet ra thì không có tài năng gì đặc biệt cả. Thật vất vả vượt qua Tháp Vạn Giới, có được chút sức mạnh, cho nên nhất định phải kề vai chiến đấu với anh ấy."
Barry và Mèo Con nhìn nhau.
"Được rồi, đây mới là dáng vẻ của đàn ông chân chính, Phi Ly, cậu làm anh cảm thấy tự hào." Barry nói.
Mèo Con chỉnh lại phía sau lưng Diệp Phi Ly, nói: "Trang bị từ Tơ Hư Không lần này chị cho cậu tuy chỉ có thể dùng một lần, nhưng đủ để kéo một đám người quay về liên minh."
Diệp Phi Ly trịnh trọng làm lễ với hai người: "Cảm ơn lão đại Barry và chị Mèo Con đã dạy bảo chăm sóc em tới tận lúc này, em đi đây."
Barry vỗ vỗ bả vai hắn ta: "Đừng miễn cưỡng, không được thì quay lại liên minh. Chỉ cần còn sống thì sẽ luôn có cơ hội tìm được Cố Thanh Sơn."
"Vâng. Chị Mèo Con, làm phiền chị." Diệp Phi Ly gật đầu thật mạnh.
Mèo Con vươn tay, dùng sức đẩy lên người hắn ta.
Ngay lập tức, Diệp Phi Ly biến mất khỏi thế giới này.
"Em đưa cậu ấy đi đâu?" Barry hỏi.
"Thế giới bên cạnh khu Tranh Bá, từ nơi đó có thể tiếp tục dò tìm đi tới. Còn cụ thể có thể thăm dò đến bước nào thì không biết được." Mèo Con nói.
"Thật ra rất khó tìm được Cố Thanh Sơn đúng không." Barry nói.
"Đúng vậy, rất khó." Mèo Con trả lời.
"Nhưng mà cậu ấy vẫn kiên quyết đi."
"Cho nên cậu ấy mới có thể được anh trai em đồng ý."
"Ừ, để cậu ấy đi đi. Thế giới này tuy rằng hung hiểm, nhưng cũng là một cơ hội để rèn luyện... Bất cứ ai muốn trở thành kẻ mạnh chân chính đều phải tự rèn luyện bản thân."
"Anh, xin đừng vừa dùng giọng điệu dõng dạc nói chuyện vừa lo lắng đến mức chân mày cũng không giãn ra nổi."
"... Aiz, lúc trước hai chúng ta ra ngoài rèn luyện, tốt xấu gì cũng có thể chăm sóc nhau. Thằng nhóc Diệp Phi Ly này rất đơn thuần, lại đi một mình..."
Barry và Mèo Con nhìn nhau, đều hơi lo lắng.
Bỗng nhiên, quang não của hai người sáng lên: "Lão đại Barry, cô Mèo Con, bên ngoài thế giới trào lên một dòng khí Vực Sâu. Xin hãy lập tức khiến nó lệch khỏi quỹ đạo, nếu không thế giới sẽ bị ăn mòn."
"Được, lập tức đến."
Anh em hai người không thể không quay trở về với nhiệm vụ bảo vệ thế giới Nguyên Sơ.
...
Diệp Phi Ly xuất hiện trong một thế giới náo nhiệt.
... Đây là một thế giới giao dịch ngầm nổi tiếng.
Hắn ta nhìn đám bồi bàn hình thù kỳ quái miễn cưỡng có thể tính là hình người này, căng thẳng trong lòng càng sâu thêm một phần.
Đây là lần đầu tiên hắn ta rời khỏi thế giới Nguyên Sơ.
Cũng là lần đầu tiên ra ngoài mạo hiểm.
"Bắt đầu thôi."
Diệp Phi Ly hít sâu một hơi, đi về phía một tổ chức giao dịch tình báo.
Dọc theo đường đi, luôn có vài người không có ý tốt nhìn hắn.
A...
Dường như cũng không phải tất cả đều không có ý tốt, chẳng qua hơi nhiệt tình quá mức.
Xảy ra chuyện gì?
Mọi người nhìn ra mình là người mới à?
Mình cũng không có tiền của có giá trị gì, Barry và Mèo Con chỉ dạy mình một ít ngôn ngữ, ngay cả tiền cũng không đưa. Họ nói là liên minh có thể ghi nợ khắp nơi, không có vấn đề gì.
Cho nên những người này thật ra đang nhìn mình làm gì vậy trời?
Trong lòng Diệp Phi Ly thầm nói, bước đi nhanh hơn.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.