Trên bầu trời đêm bị vỡ tan, từng hư ảnh của thế giới hiện ra, kéo dài đến tận sâu trong tinh không.
Cố Thanh Sơn cẩn thận nhìn kỹ những ánh sáng kia, thầm nói: "Cho ý kiến đi."
Lâm liếc nhìn một cái, nói: "Ngươi tìm một thế giới không có ai là được, chuyện Lượng kiếp này, tốt nhất đừng ở nơi có nhiều người."
"Cái này tôi biết, người mà Lượng kiếp tiếp xúc càng nhiều, sẽ lan tràn càng mạnh." Cố Thanh Sơn nói.
Hắn chọn một thế giới tĩnh mịch không một bóng người, đưa tay chỉ nói: "Chúng ta đi chỗ đó."
"Cảm giác không được tốt lắm, đổi cái khác đi." Lâm liếc mắt một cái, đề nghị.
Cố Thanh Sơn hơi chần chừ, rất nhanh lại nhìn sang những thế giới khác.
Sở dĩ hắn coi trọng lời của Lâm như vậy, là bởi vì mặc dù đối phương bị trọng thương nhưng tu vi vẫn còn.
Dựa vào cảnh giới thực lực của cô, mức độ cảm nhận đối với nguy hiểm nhạy bén hơn Cố Thanh Sơn.
Cố Thanh Sơn chỉ sang một thế giới màu xanh.
"Nơi này thì sao?" Hắn hỏi.
"Thế giới đó tôi đã từng đến, loài người sống ở dưới đất, cũng không phải là thế giới không người."
"Được, vậy cô xem cái này thì sao?"
"Ừm, nhìn có vẻ được."
Lâm đồng ý nói.
Ánh mắt bọn họ phong toả vào vầng sáng tỏa ra từ một thế giới hoang vu.
Chốc lát.
Một chiếc phi thuyền phóng lên cao, xuyên thấu lớp bình phong của thế giới, bay đến một thế giới không có ai.
Ở phía sau phi thuyền, tốc độ sụp đổ của cả thế giới đang tăng lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-gioi-tan-the-online/1374725/chuong-1161.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.