Chương trước
Chương sau
Các tu sĩ Thiên giới Nguyên thủy tưởng rằng mình đối kháng với thần linh và nhất tộc Hoang Cổ, nhưng xưa nay không biết kinh khủng thật sự là cái gì.
Kế hoạch do các tu sĩ bố trí, tất nhiên cũng sẽ rơi vào trong tay Quái vật Vực Sâu.
Cái này rất hợp lý, cũng phù hợp với tính tất yếu theo hướng phát triển của sự việc.
Thế nhưng!
Dù sao các Tu sĩ Nhân tộc đã làm một chuyện đáng khen ngợi.
Năm đó, sau khi chế tạo xong Thiên Địa song kiếm, bọn họ bất ngờ giấu đi thời khắc chân thật.
Không biết các tu sĩ Nhân tộc làm sao làm được điều này.
Phương pháp này, dường như có hiệu quả như Bóng Chồng thời đại bị ngắt quãng vậy.
Sau cái này, mặc dù Quái vật Vực Sâu thành công lợi dụng Nhân tộc chế tạo Thiên Địa song kiếm, nhưng chúng nó lại mất đi tung tích của song kiếm.
Bọn chúng vẫn không tìm được một khắc Nhân tộc giấu đi đó.
Đây chính là chân tướng!
Cố Thanh Sơn chỉ cảm thấy trước mắt rộng rãi sáng sủa.
Hắn nhìn về phía Lạc Băng Ly.
Lạc Băng Ly đã bình tĩnh trở lại, nói: "Vậy chúng ta lập tức trở lại Thiên giới Nguyên thủy, sau đó lại nghĩ biện pháp lĩnh hội cái ngọc điệp này?"
"Được, cô đi trước, ta nhớ tới một vấn đề nhỏ trên mặt tu hành, sau khi giải quyết xong sẽ đến." Cố Thanh Sơn nói.
Lạc Băng Ly thấy hắn nói như vậy, đành phải gật gật đầu, thân hình nhảy lên, bay lên không trung biến mất không thấy gì nữa.
Cố Thanh Sơn rút trường kiếm ra, bắt đầu diễn luyện kiếm quyết trên vùng đất bỏ hoang.
Hắn đắm chìm thật sâu trong kiếm thuật, nhất thời hoàn toàn quên mất bản thân.
Ở ngoài ngàn dặm, Quỷ vương Ác Cốt cũng không tiếp tục kiên nhẫn chờ đợi nữa, bay lên không trung biến mất khỏi thế giới này.
Dường như nó đi Thiên giới Nguyên thủy.
Cho đến lúc này, Cố Thanh Sơn vẫn còn đang kiên nhẫn múa kiếm.
"Nắm giữ thực lực nghiền ép, nhưng không tới uy hiếp ta, đáp án duy nhất là nó biết giết ta cũng vô dụng, ta sẽ lần lượt trở lại từ tương lai."
"Ta quả thực có thể trở lại, nhưng vẫn không có biện pháp vượt qua nó, đi tìm kiếm Thiên kiếm."
"Nói cách khác, chúng ta bây giờ là đang ở thế giằng co."
Cố Thanh Sơn yên lặng suy nghĩ, lại nghĩ tới một vấn đề khác.
"Ừm, nếu nàng ta bị khống chế, vậy thì không dễ xử lí cho lắm."
Cố Thanh Sơn không ở lại vùng hoang dã lâu.
Trận quyết chiến sắp tới, hắn phải đối mặt với áp lực lớn.
Hơn nữa trước đó đã nói với Lạc Băng Ly, mình muốn hiểu về tu hành, không thể đi ngay lập tức.
Cho nên hắn quyết định
Đi xem thi thể của quỷ vương Ác Cốt, xác nhận thân phận của con quỷ xấu số này.
Lỡ như quỷ vương Ác Cốt này cũng là giả mạo, vậy thì chứng tỏ thế giới này xuất hiện hai quỷ vương Ác Cốt giả, như vậy suy đoán của mình hoàn toàn sai.
Dĩ nhiên, cơ bản không thể xuất hiện loại chuyện này.
Nhưng trước khi thi thể chưa được khám nghiệm, có thể tồn tại đủ loại khả năng, Cố Thanh Sơn vẫn quyết định đi xem xem.
Hắn phải bảo đảm hết thảy suy đoán đều đến từ sự thực chắc chắn.
Như vậy mới không thể ảnh hưởng đến việc lựa chọn sách lược cuối cùng của hắn.
Đội nón lá rộng vành lên đầu, Cố Thanh Sơn biến mất khỏi vùng đất hoang dã.
Hắn trực tiếp phát động Súc Địa Thành Thốn, đi đến thành luỹ.
Thi thể của quỷ vương Ác Cốt vẫn nằm trên đất, đầu bị đạp thành một đống thịt nát, không ít não đã chảy xuống đất.
"Đứng lại."
"Cái tên đội nón lá rộng vành kia!"
"Ngươi ngươi là ai!"
Có vệ binh ma quỷ kinh hoàng quát lên.
Quỷ vương của ác quỷ một chết, một đi, bây giờ toàn bộ thành luỹ đều hỗn loạn.
Một số ma quỷ lớn mật còn tiến vào thành luỹ, đang phát tin tức của ma vương Tà Kỳ ra bốn phương tám hướng.
"Ta có một thông tin muốn bán."
"Lão đại, đúng vậy, bọn chúng giải tán rồi."
"Bây giờ ma giới Tà Kỳ không còn ai."
Ma quỷ mồm năm miệng mười truyền tin này đến các Ma giới.
Cố Thanh Sơn cũng không để ý bọn chúng, ngồi xổm xuống, lấy một con dao cắt thịt nhỏ, bắt đầu giải phẫu thi thể của quỷ vương Ác Cốt.
Động tác của hắn cực nhanh, không có bất kỳ dư thừa, gần như trong tích tắc đã có thể mở phanh bụng của quỷ vương Ác Cốt ra.
"Ừm, đây là cơ thể của quỷ tộc Ác Cốt, không có sai."
Dùng dao nhỏ moi một nội tạng hình tam giác lên, Cố Thanh Sơn đã có kết luận cuối cùng.
Bây giờ không còn chuyện ngoài ý muốn nào, suy đoán của mình không còn nhân tố nào quấy nhiễu nữa.
Tất cả mọi chuyện đã hoàn thành, nên đến Thiên giới Nguyên thủy rồi.
Cố Thanh Sơn thu dao nhỏ lại, nhìn ra xung quanh.
Chỉ thấy càng nhiều ma quỷ đang xông về bên này, trong đó có một số ma vương vừa mới đặt chân đến đây.
Ma giới Tà Kỳ nói thế nào đi nữa cũng là một mảnh ghép của Ma giới, giá trị kinh người.
Có thể tưởng tượng, tiếp theo bọn họ nhất định sẽ dùng hết sức để tranh đoạt mảnh đất này.
Cố Thanh Sơn lắc đầu.
Việc này không liên quan đến hắn.
Hắn đứng lên, muốn phóng lên cao.
Đột nhiên một trận đau nhức ập tới.
Bàn chân Cố Thanh Sơn lảo đảo.
Không ổn!
Trong nháy mắt, sức mạnh Ma Long từ bất động biến thành nổ tung, không ngừng lan tràn trong cơ thể hắn, ngấm vào.
Bọn chúng muốn ăn mòn thân thể và linh hồn Cố Thanh Sơn.
Trong lòng Cố Thanh Sơn căng thẳng, không chút do dự bắt đầu nhảy.
Không có ông lão đầu trọc.
Không có âm nhạc.
Hắn chỉ có thể tự đếm nhịp.
Giữa không gian ồn ào hỗn loạn bắt đầu nhảy múa.
Nhảy nhảy nhảy!
Chuyển động.
Bước lướt
Nhảy!
Xoay chuyển cơ thể!
Cố Thanh Sơn tập trung nhảy múa.
Đoạn múa này hắn đã luyện thành thạo từ lâu, lúc nhảy mỗi một động tác đều khớp nhịp, lúc nhảy múa như nước chảy mây trôi, toát ra một cảm giác phóng khoáng không nói thành lời.
Đám ma quỷ ngây ngốc.
Lúc nãy người này đã mổ xẻ quỷ vương Ác Cốt, mọi người còn tưởng rằng là nhân vật hung ác.
Kết quả tên đó lại đang nhảy múa bên cạnh thi thể.
Chắc là một tên thiểu năng.
Đã như vậy.
"Lên, giết chết tên thần kinh chướng mắt này." Một tên đại ma quỷ ra lệnh.
Thủ hạ của nó cười gằn nhào tới.
Song lúc này, pháp quy thần bí kì lạ đã sớm hạ xuống.
Đám ma quỷ đang xông về phía Cố Thanh Sơn đột nhiên ngã nhào xuống đất, sau đó tất cả bò dậy, mặt đầy sợ hãi bắt đầu cử động cơ thể theo Cố Thanh Sơn.
"Lão đại, ta không thể khống chế cơ thể của mình!"
Một con ma quỷ hoảng sợ nói.
Lão đại của nó híp mắt quan sát lát một hồi.
Chỉ thấy tên đội nón rộng vành màu đen vẫn đang không ngừng nhảy múa.
Xem ra năng lực của tên này chính là điều khiển người khác cùng nhảy.
"Năng lực buồn cười."
Đại ma quỷ lấy ra một chiến kích dài, dùng hết sức, đâm mạnh về phía Cố Thanh Sơn.
Lần này đã chọc giận đến vô số pháp quy thần bí trong hư không.
Điệu nhảy Chúng Sinh Tế Mệnh là điệu nhảy cúng tế vĩ đại mà quỷ dị nhất, mấy thứ nhỏ bé mà ngu xuẩn này lại vọng tưởng cắt ngang bước nhảy?
Chiến kích mới vừa bay ra ngoài đã biến mất.
Phụt!
Máu văng tung toé!
Đại ma quỷ đứng bất động tại chỗ, cúi đầu nhình xuống ngực mình.
Chỉ thấy chiến kích đâm thủng cơ thể mình, tim bị cắm vào mũi nhọn, thò ra một đoạn xa.
"Không"
Đại ma quỷ quỳ sụp xuống đất, người nghiêng một cái, chết.
Đám ma quỷ nhìn vậy trong lòng khiếp sợ.
Nhưng mà mọi chuyện phát triển vượt khỏi dự liệu của bọn chúng.
Đại ma quỷ đã chết đứng lên khỏi mặt đất, mặt không biểu tình gì rút chiến kích ra khỏi cơ thể mình, quẳng xuống đất.
Nó máy móc đi đến chỗ đám ma quỷ đang nhảy múa, theo động tác của Cố Thanh Sơn bắt đầu nhảy.
Toàn thành luỹ yên tĩnh lại.
Tất cả ma quỷ nín thở, lẳng lặng nhìn một màn không thể tưởng tượng nổi trước mắt.
Vũ đạo tức cười lúc trước, vào giờ khắc này đột nhiên trở nên rợn người.
Có một số ma quỷ đã không kìm được bắt đầu lui về phía sau.
Lúc này một con ma vương mới vừa đến đây.
"Ha ha ha ha, thật ngu xuẩn, các ngươi có vui hơn nữa cũng đừng có nhảy nhót trước thi thể của quỷ vương Ác Cốt" Nó cười lớn nói.
Thủ hạ của ma vương đã chờ ở đây từ lâu, lúc này liền đi tới, thuật lại hết mọi chuyện.
Ma vương lộ ra vẻ thận trọng, nói: "Hình như ta từng nghe nói về năng lực này, đây là một điệu nhảy Mị Hoặc của nữ tế thần thánh."
- ----
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.