Chương trước
Chương sau
Cố Thanh Sơn nhớ lại vẻ mặt khao khát của Ma Long đối với Vực Sâu, nói tiếp: “Ma Long ngủ say cũng không trung thành với Nhân tộc, hơn nữa chưa chắc nó đã là đối thủ của Chức mệnh giả Vực Sâu.
Cách Mạng nói: [Nhưng nó có thể ngăn cản Chức mệnh giả Vực Sâu ở một mức độ nào đó, tranh đoạn một cơ hội sống sót nhỏ nhoi cho các hạ.]
Cách Mạng tổng kết rằng: [Cho nên, hãy cố gắng lấy được thi thể Ma Long ngủ say.]
Cố Thanh Sơn cười khổ một tiếng.
Nói giỡn sao, đây gần như là chuyện không thể nào.
Ma Long ngủ say không những khôn khéo mà còn giảo hoạt, hẳn sớm đã có suy tính của riêng mình.
Nó tuyệt đối không hi sinh tính mạng của mình đi liều mạng với Chức mệnh giả Vực Sâu.
Cho nên nó nhất định vẫn còn sống.
“Chẳng lẽ không còn biện pháp nào khác?” Cố Thanh Sơn hỏi.
[Không có cách nào.] Cách Mạng nói.
“Như vậy trước hết chúng ta phải lấy được thi thể Ma Long.”
Cố Thanh Sơn lẩm bẩm, rơi vào trầm tư.
Ma Long ngủ say to lớn khổng lồ như vậy, sức mạnh đủ để chống lại quái vật Vực Sâu.
Từ những tình huống mà mình biết, Chức mệnh giả Vực Sâu gây ra thương vong rất lớn cho Nhân tộc.
Nhân tộc không cách nào né tránh nó, dốc hết toàn lực cũng chỉ có thể trục xuất linh hồn nó ra khỏi thân thể, ép buộc nó tiến nhập trạng thái tử vong.
Như vậy, là một binh khí trông coi thi thể Chức mệnh giả Vực Sâu, chắc chắn thực lực của Ma Long ngủ say cũng vô cùng phi thường.
... Cho dù ở thời đại cực cổ cũng như vậy.
Đối với binh khí như vậy, lẽ nào Nhân tộc không có thủ đoạn nào để kìm hãm?
Chắc là có.
Cố Thanh Sơn lại suy nghĩ một chút.
Nhìn nhận từ góc độ Nhân tộc, bất luận loại binh khí gì nằm ngoài tầm kiểm soát đều sẽ mang đến nỗi khủng hoảng to lớn.
Cho nên phải có thủ đoạn kìm hãm Ma Long.
Cố Thanh Sơn không trò chuyện với Cách Mạng nữa, ngồi xổm xuống, vỗ vỗ Đĩa CD hình tròn.
Đĩa CD hình tròn phát ra âm thanh: “Xin chào, thiếu niên, nếu như ngươi không có phân phó nào khác, vậy chúng ta có trở về đường cũ hay không?”
“Đừng vội, ta có hai vấn đề muốn hỏi ngươi.”
“Mời nói.”
“Vấn đề thứ nhất, năng lực rõ rệt nhất của Chức mệnh giả Vực Sâu là cái gì?”
“Kỹ năng vận mệnh: Tồn tại.”
“Tồn tại là như thế nào?”
“Khi nó muốn trở thành một loại tồn tại nào đó, nó chỉ cần nói ra miệng thì trên thế giới sẽ có thêm một loại tồn tại như vậy. Một nghìn vạn năm trước, nó đã xâm nhập văn minh nhân loại như vậy.”
“Có thể nêu ví dụ cụ thể được không?”
“Nói thí dụ như nguyên bản Nhân tộc có bảy người lãnh đạo, nhưng Chức mệnh giả Vực Sâu nói Nhân tộc có tám người lãnh đạo thì lãnh đạo nhân tộc từ bảy người sẽ trở thành tám người, toàn bộ quá trình hợp tình hợp lý, tuyệt đối không có bất cứ kẻ nào hoài nghi trong đó có vấn đề.”
“Nó sẽ trở thánh người thứ tám ấy?”
“Đúng.”
Cố Thanh Sơn suy nghĩ về tình hình này một chút, cơn ớn lạnh trong lòng cuộn trào không ngừng.
Năng lực này quá mức quỷ dị, kết hợp với sức mạnh kinh khủng của Chức mệnh giả Vực Sâu, quả thực khiến cho người ta khó lòng phòng bị.
“Lẽ nào không có phương pháp xử lý nó?” Hắn nhịn không được hỏi tới.
“Có một phương pháp, đó chính là có người xuyên qua thời không, thấy rõ thời gian biến hóa trước sau, có tài năng phát hiện rốt cuộc số mệnh đã xảy ra biến hóa gì và có thể nhận biết ai là Chức mệnh giả Vực Sâu.
Cố Thanh Sơn không nói gì.
Cho dù Nhân tộc thời cực cổ có cường thịnh trở lại thì có thể có bao nhiêu người làm được đến bước này?
Chỉ riêng việc khởi động ba đồng tiền, làm cho thời gian đảo ngược thôi cũng đã là đột phá đến cảnh giới cực hạn, thu hút những con quái vật khủng khiếp.
Như vậy xem ra, Chức mệnh giả Vực Sâu cơ hồ là một sự tồn tại không thể lý giải.
Cố Thanh Sơn lấy lại bình tĩnh, tiếp tục hỏi:
“Vấn đề thứ hai, năm đó Nhân tộc xây dựng trại tạm giam này có từng lưu lại phương pháp nào để kìm hãm Ma Long ngủ say không?”
Đĩa CD hình tròn lập tức nói: “Càng là binh khí uy lực to lớn thì càng không thể khống chế được, Nhân tộc tự nhiên có phương pháp tiêu hủy những binh khí mà mình không thể khống chế. Nhưng đây là chuyện cơ mật nòng cốt của trại tạm giam Vực Sâu, ngươi phải chứng minh thân phận Nhân tộc của mình thêm một lần nữa thì mới có thể thu hoạch được bí mật này.”
“Ngươi có muốn tìm ra bí mật này hay không?”
“Ta cần tin tình báo này.”
“Mời đi theo ta.”
Đĩa CD hình tròn nói xong liền đưa Cố Thanh Sơn bay đi.
Khi bọn hắn bay tới cánh cửa kim loại, Cố Thanh Sơn vội vàng để đĩa CD hình tròn đóng kín cánh cửa kim loại một lần nữa.
Lúc này không thể để xảy ra chuyện ngoài ý muốn, dù chỉ là một chút chuyện nhỏ.
Đĩa CD hình tròn mang theo Cố Thanh Sơn một đường bay đến một chỗ vừa cao vừa tối, thẳng cho tới khi bay đến một vòm trời đầy sao.
“Hiện tại sẽ tiến hành quét ngươi theo toàn bộ phương hướng.”
Một đạo ánh sáng hình tròn xuất hiện dưới chân Cố Thanh Sơn, lấy tốc độ cưc kỳ chậm rãi mà từ từ đi lên đỉnh đầu hắn.
Giây lát.
Hào quang hình tròn biến mất.
Một đạo âm thanh tiếng điện tử vang lên:
“Đã xác nhận thân phận, tuy rằng ngươi không đầy đủ dinh dưỡng và khuyết thiếu rèn luyện cùng với dùng não quá độ trong thời gian dài dẫn đến thân thể quá mức gầy yếu nhưng đúng là Nhân tộc thứ thiệt.”
Cố Thanh Sơn nói: “Mấy lời ở giữa kỳ thực có thể không nói cũng được.”
“Nhân tộc đã biến mất từ rất xa xưa, ngươi là thiếu niên Nhân tộc duy nhất xuất hiện trong những năm tháng dài đằng đẵng này. Cho nên ta sẽ báo cho ngươi phương pháp tiêu hủy Ma Long ngủ say.”
“Xin hãy chuẩn bị mười hai loại hồn khí có tính công kích, vây quanh trung tâm chỉ huy của trại tạm giam, trung tâm chỉ huy sẽ sử dụng mười hai loại hồn khí có tính công kích này trực tiếp dẫn động lời nguyền rủa chết chóc trong linh hồn Ma Long ngủ say, sau đó lập tức giết chết linh hồn Ma Long.”
Cố Thanh Sơn hỏi: “Trung tâm chỉ huy ở nơi nào?”
“Ngẩng đầu, ngươi có thể thấy trung tâm chỉ huy.”
Cố Thanh Sơn theo lời ngẩng đầu lên liền thấy được vòm trời ảm đạm lóe lên vài ánh sao.
Thì ra đây chính là trung tâm chỉ huy.
“Ngươi có hồn khí có tính công kích ở đây sao?” Hắn lại hỏi.
“Không có.”
“Nói cách khác, ta cần nang theo mười hai loại hồn khí đến đây để kích hoạt mệnh lệnh tiêu hủy linh hồn Ma Long kia?”
“Không, Ma Long đã chết, ngươi không cần giết nó thêm một lần nữa.”
“Nếu ta vẫn kiên trì làm như vậy thì có thể khởi động lời nguyền rủa chết chóc này hay không?”
“Nếu như Ma Long còn sống thì quả thực là có thể.”
Cố Thanh Sơn gật đầu, không hỏi nữa.
... Mười hai loại hồn khí có tính công kích.
Chết tiệt, hàng nghìn vạn năm trôi qua, biết đi đâu tìm mười hai loại hồn khí có tính công kích từ thời cực cổ?
Lúc này tanh âm từ đĩa CD hình tròn lại vang lên lần nữa:
“Dường như ngươi có chút hoài nghi đối với cái chết của Ma Long, có cần ta kiểm tra thi thể Ma Long thêm một lần nữa không?”
Cố Thanh Sơn lập tức nói: “Không, ta căn bản không hoài nghi điểm này, ngươi không cần kiểm tra nữa đâu.”
... Tuy rằng không biết Ma Long ngủ say đang dùng biện pháp gì để lừa gạt hệ thống chỉ huy tại trại tạm giam, nhưng chắc chắn nó đang giả bộ đã chết.
Nếu như lại để cho hệ thống chỉ huy đi kiểm tra một lần nó lập tức sẽ biết xảy ra biến cố.
Đến lúc đó, chỉ có nước thoát khỏi Bóng Chồng thời đại này lần nữa.
Rời khỏi Bóng Chồng thời đại hai lần liên tục nhất định sẽ khiến cho Hình Nhân Ánh Sáng và Lạc Băng Ly nghi ngờ.
Hiện tại cũng không thích hợp làm việc này.
Tiếng kim loại khô khốc lại vang lên lần nữa:
“Như vậy ngươi còn có yêu cầu gì hay không?”
Cố Thanh Sơn nói: “Xin đưa ta rời khỏi nơi này, nếu như có thể, hãy đưa ta vào Ma giới Tà Kỳ.”
“Được.”
Một đạo ánh sáng bao phủ quanh người Cố Thanh Sơn.
Hắn nhanh chóng biến mất khỏi trại tạm giam Vực Sâu.
Khi xuất hiện trở lại đã đến Ma giới Tà Kỳ.
Lúc này Cố Thanh Sơn chỉ mang dáng vẻ một yêu ma bình thường, cho nên tuy rằng hắn chợt xuất hiện nhưng chũng không khiến cho nhưng tên yêu ma khác chú ý.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.