Chương trước
Chương sau
Tuy rằng hắn đã từng trải qua rất nhiều hình phạt tàn khốc, nhưng tình hình ở trước mặt hắn đã vượt qua phạm trù trừng phạt.
Đột nhiên, hắn nhìn thấy một ma quỷ đang chạy trốn, vừa chạy vừa vung vẩy dao làm bếp vừa trốn chạy rất vất vả.
“Chậc...”
Cố Thanh Sơn bất đắc dĩ lên tiếng.
Đây là một tên đầu bếp ở trên thuyền mà hắn quen, hai bên đã trao đổi với nhau rất nhiều điều tâm đắc trong việc nấu nướng.
Cố Thanh Sơn nghĩ một lát bèn thả ra mười mấy thanh phi kiếm để giải tỏa vòng vây cho tên đầu bếp kia.
Nhưng đám râu thịt ở trên thuyền càng lúc càng nhiều, theo đà này, Cố Thanh Sơn căn bản không có cách tiếp tục bảo vệ đối phương.
“Mồi Lửa, tất cả ma quỷ trên chiếc thuyền này đều chết hết sao?” Hắn hỏi.
Mồi Lửa trả lời: [Đúng vậy, ma thú đại dương chỉ cần tiêu bản của ma quỷ thì có thể hoàn thành việc nghiên cứu. Trong quá trình chế tác tiêu bản, Mồi Lửa sẽ tự động tiến hành thu thập hồn lực, nên không cần phải lo lắng về vấn đề hồn lực, xin các hạ cố gắng hết sức để sống sót.]
Nói xong câu đó, Mồi Lửa rơi vào im lặng.
Dường như nó đang vội vã làm chuyện gì đó.
Trên giao diện Mồi Lửa.
Số hồn lực của Cố Thanh Sơn không ngừng tăng thêm. Mà cùng lúc đó, trên giao diện xuất hiện một dấu hiệu:
[Hiện đang thu thập và phân tích sinh mệnh tương ứng của sự sống bí ẩn.]
Cố Thanh Sơn nhìn về xung quanh --
Đám ma quỷ bị râu thịt bắt lấy càng lúc càng nhiều.
Cả chiếc Hải thuyền to lớn như một thành phố đủ để chở mấy triệu ma quy. Trong quá trình đám râu thịt điên cuồng bắt bớ, phần lớn đám ma quỷ đều đã chết đi.
Tương ứng với việc giá trị hồn lực trên giao diện Mồi Lửa càng lúc càng lớn, đã vượt qua 900.000, vững vàng đi tới mốc 1 triệu.
Trên mặt Cố Thanh Sơn cũng không lộ ra vẻ vui mừng gì.
Những hồn lực này sẽ bị Mồi Lửa dùng để tiến hóa, đồng thời, cách hấp thu hồn lực bằng cách cướp đoạt này vẫn làm cho lòng hắn có chút không thoải mái.
- - Đám râu thịt hấp thu máu thịt của ma quỷ. Mà Trật tự của Ma vương lại hấp thu lực lượng linh hồn của đám ma quỷ.
“Không cần làm gì cũng được...” Cố Thanh Sơn lẩm bẩm nói.
Tiếng kêu la thảm thiết và cái chết tràn ngập khắp nơi, toàn bộ chiếc thuyền khổng lồ đã thành một cái địa ngục trên biển.
Thế nhưng, khi Cố Thanh Sơn đứng tại chỗ không cử động, chiếc chiến giáp trên người hắn liền phủ lên một tầng sương mù đen, bao phủ toàn bộ người hắn.
Rất nhanh, làn sương mù đen này và Cố Thanh Sơn biến mất trong hư không.
- - Sự ủng hộ của sương đen: [Khi ngài bất động, làn sương mù đen sẽ che giấu tung tích của ngài, chỉ có kẻ địch cao hơn ngài ba cảnh giới mới có thể nhận ra ngài.]
Hiện giờ Cố Thanh Sơn đã là tu sĩ cảnh giới Tầm Du, chỉ có kẻ địch ở cảnh giới Tứ Trụ Thánh Cảnh mới có thể phát hiện ra tung tích của hắn.
Theo tính toán, chủ nhân của đám râu thịt này hẳn là ở cảnh giới Tam Vạn Thế Giới.
Có lẽ đã sắp tiếp cận cảnh giới Tứ Tụ Thánh Cảnh, nhưng vẫn chưa đến.
Ở Thiên giới nguyên thủy và Ma giới ngyên thủy, đây quả là một sự tồn tại rất mạnh mẽ.
Cố Thanh Sơn âm thầm suy ngẫm.
Một giây phút nào đó, hắn đột nhiên hơi giật giật cơ thể.
Làn sương mù đen tan đi.
Thân hình Cố Thanh Sơn hiện ra trong hư không.
Mồi Lửa lập tức nhận ra, nhanh chóng nhảy ra cảnh báo:
[Xin các hạ tiếp tục che giấu tung tích để tránh khỏi việc bị chết ở nơi này.]
Cố Thanh Sơn lắc đầu nói: “Không sao.”
Lúc này, đã có vài sợi râu thịt nhận ra sự xuất hiện của Cố Thanh Sơn.
Đám râu thịt dựng khỏi sàn, dâng lên phía hắn.
Suy nghĩ của Cố Thanh Sơn hơi động thì trong hư không đã có vô số thanh phi kiếm đột nhiên hiện ra, bùng nổ những luồng kiếm khí ác liệt.
Đám phi kiếm quần thảo, vây lấy đám râu thịt kia.
Tất cả đám râu thịt đều bị chém thành vô số khúc.
“Đối với mình hiện giờ mà nói, những thứ này quả nhiên không mạnh như vậy.” Cố Thanh Sơn lẩm bẩm.
- - Kiếm tu vốn là kẻ có sức tấn công mạnh mẽ, huống chi hiện giờ hắn đã ở cảnh giới Du Tầm.
Dùng linh lực oai hùng của cảnh giới Du Tầm để vận chuyển kiếm quyết đã đủ để sinh ra uy lực tấn công kinh người.
Bất kể là đặt trong Nhân tộc hay là làm một ma quỷ thì Cố Thanh Sơn hiện giờ đã có thể xưng là kẻ mạnh nhất trong đám người kia.
Kể cả xét theo tiêu chuẩn sau này thì hắn cũng đã tiến vào đẳng cấp Bá chủ.
Ở giữa không trung, trong nháy mắt đám râu thịt bị chém thì những râu thịt khác lập tức phản ứng lại.
Vô số râu thịt ngập trời điên cuồng lao về phía Cố Thanh Sơn.
Cố Thanh Sơn đứng yên không cử động.
Lúc hầu hết đám râu thịt sắp quấn lấy cơ thể hắn thì đột nhiên hắn biến mất khỏi hư không.
Vùng hư không ở vị trí của hắn xuất hiện một cái bàn gỗ.
Đám râu thịt nhẹ nhàng cuốn một cái, toàn bộ chiếc bàn gỗ vỡ vụn.
Đám râu thịt lập tức nhận ra chuyện không đúng, bắt đầu điên cuồng tìm kiếm ở giữa không trung.
Nhưng dù thế nào chúng cũng không tìm được cái tên nhóc lợi hại kia.
- - Cố Thanh Sơn sớm đã đứng ở một đầu khác của chiếc thuyền khổng lồ, ẩn nấp ở một góc nào đó.
Làn sương đen tràn ra khỏi bộ giáp chiến đấu của hắn, đưa hắn biến mất.
Tiếng của Mồi Lửa đột nhiên vang lên:
[Các hạ đang làm gì vậy? Như thế này vô cùng nguy hiểm. Một khi bị đám râu thịt kia quấn lấy thì ta cũng không có cách nào cứu các hạ được. Xin ngài hãy cẩn thận hơn, không nên đưa sự an toàn của bản thân ra để đùa giỡn.]
Cố Thanh Sơn cười cười, nói: “Đầu bếp của đoàn đã chết đi hai người – những người này có tay nghề vô cùng cao siêu, làm ra rất nhiều món hải sản đặc sắc.”
Mồi Lửa nói: [Xin ngài hãy kiên nhẫn một chút, tiến hóa cần tổng cộng hai triệu hồn lực. Chỉ cần khoảng một phút là có thể hoàn thành.]
“Thế nên ta chỉ cần đứng yên là được?”
[Đúng là như vậy.]
Đùng --
Giữa bầu trời vang lên một tiếng nổ ác liệt.
Cố Thanh Sơn ngẩng đầu lên nhìn qua.
Thì thấy Lãnh Chúa Tĩnh Lặng mang theo mấy con ma quỷ mạnh mẽ nhất đang dốc sức chiến đấu với đám râu thịt không thể đếm hết được trên bầu trời.
Nhưng với thực lực của Lãnh Chúa Tĩnh Lặng hoàn toàn không thể so sánh với Cố Thanh Sơn trước khi lên cấp thì căn bản không thể chống chọi quá lâu với vô số đám râu thịt ở trước mặt.
Cố Thanh Sơn yên lặng nhìn những ma quỷ này giãy dụa trên bầu trời.
“Mồi Lửa, thực ra ta có một đề nghị.]
Cuối cùng, hắn mở miệng nói.
[Ngài muốn cứu đám ma quỷ này sao? ’] Mồi Lửa nhạy cảm hỏi.
“Không. Chúa Tể Xoay Chuyển Vạn Vật coi ta là một vật phẩm để bán cho ma thú biển cả. Việc này làm cho ta có chút khó chịu.]
Cố Thanh Sơn tiếp tục nói: “Đối với việc cứu đám ma quỷ này – bọn chúng gần đây khá quen thuộc với ta, làm ta tận mắt nhìn thấy những người quen biết chết ở trước mặt thì vẫn có chút không thoải mái.”
Mồi Lửa nghiêm nghị nói: [Xin các hạ đừng làm những chuyện thừa thãi. Làm như vậy không chỉ làm cho tính mạng của các hạ mất đi mà cũng sẽ làm cho Trật Tự bị thương nặng.]
“Không phải như ngươi nghĩ.” Cố Thanh Sơn chậm rãi nói: “Ý của ta là, chẳng lẽ ngươi chỉ cần có hai triệu hồn lực mà đã thỏa mãn rồi sao? Nếu như ta có thể làm ra càng nhiều hồn lực hơn thì ngươi có cần không?”
[Với thực lực của ngài bây giờ thì không có cách nào làm được chuyện này.] Mồi Lửa nói.
Cố Thanh Sơn tự mình nói tiếp: “Còn có, ta thấy ngươi đang thu thập sinh mệnh huyền bí của đám ma quỷ, vậy thì, đám ma thú biển cả thì sao? Chúng nó là quái vật có thể sống tới tỉ năm, sợ rằng, sự huyền bí trên người bọn chúng càng đáng để ngươi thu thập hơn.”
[Đây đúng là sự thật. Nhưng chúng ta không có cách nào thắng được ma thú biển cả, cũng không có cách nào thu thập sinh mệnh huyền bí của chúng nó.] Mồi Lửa nói.
“Ngươi sai rồi.”
“Ta sai rồi sao?”
Cố Thanh Sơn đánh giá: “Đúng, ngươi thân là Trật Tự của Ma Vương nhưng thực ra bước tiến của ngươi quá nhỏ, quá mức cẩn thận.”
Mồi Lửa nhất thời không nói gì.
Trong tháng năm dài đằng đẵng này, đây là lần đầu tiên có người phê bình nó như vậy.
Nó bắt đầu chăm chỉ thu thập những thông tin liên quan.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.