Chương trước
Chương sau
Thần linh cuối cùng cũng xác nhận được một, lẩm bẩm nói: "Xem ra thật sự đã xuất hiện sai lệch, không được, ta phải chạy nhanh chóng đuổi theo hắn, nếu không dưới sự trợ giúp của đám Nhân tộc thượng cổ, hắn sẽ ngày càng lớn mạnh hơn nữa. đến lúc đó thì chuyện lại càng phiền phức hơn rồi."
Gã đột nhiên đánh một chưởng vào hư không.
Hư không nứt ra thành một lỗ hổng xuấn hiện ngay trước mặt hắn.
Cuối cùng liếc mắt nhìn một thế giới đã tĩnh lặng như trước, thần linh cuối cùng cũng bước vào lỗ hổng kia rồi biến mất khỏi thế giới này.
Trên biển.
Cố Thanh Sơn đặt tay lên phi thuyền, nhắm mắt cẩn thận suy nghĩ.
Các tu sĩ thượng cổ đúng là có ý tưởng diệu kì, không chỉ tạo ra một chiếc phi thuyền có thể lên chín tầng mây, xuống tận đáy biển, mà còn lưu giữ được vô vàn kiến thức và kinh nghiệm tu hành trong phi thuyền.
Nói cách khác, toàn bộ phi thuyền chính là nơi hội tụ trí tuệ tu hành tối cao của Nhân tộc.
Đối mặt với một vật báu như vậy, Cố Thanh Sơn không hề nổi lòng tham, càng không mù quáng đi lĩnh hội tất cả nội dung.
Lúc này, nhiều không có nghĩa là tốt, mà ít lại có thể nhẹ nhàng ra trận, nhanh chóng đi về phía trước.
Dẫu sao thế giới này đang ở trong thời đại diệt vong, hắn muốn tăng tốc độ, sớm ngày rời khỏi nơi này, đi đến thế giới kế tiếp.
Cố Thanh Sơn chọn đi chọn lại, ước chừng đã lật lại tất cả những phương pháp tăng tốc độ tu hành, nhanh chóng phát triển linh lực để lĩnh hội một lượt.
Đến khi cảm thấy mình đã chuẩn bị khá ổn, hắn lấy một viên linh đan ra nuốt xuống, sau đó khoanh hai đầu gối lại, nhắm mắt tiến vào định cảnh.
Có sự trợ giúp của "Kỹ Nghệ Chiến Thần", trong người có hàng ngàn hàng vạn hồn lực, có kiếm thuật được Tạ Cô Hồng truyền lại, còn có cảm ngộ của toàn bộ các tu sĩ thượng cổ, Cố Thanh Sơn đối với sự đột phá của cảnh giới nhỏ này như nước chảy thành sông.
Một lát sau.
Hắn mở mắt ra.
Đã là tu sĩ Huyền Linh hậu kỳ.
Làn sóng linh lực khắp người bỗng ngưng lại, trở nên có chút chậm chạp hỗn loạn.
Trước đây không lâu ở trong địa lao hắn đã đột phá đến Huyền Linh trung kì, bây giờ lại đột phá tới Huyền Linh hậu kỳ, đột phá liên tục khiến cho linh lực lên xuống bất ổn.
Cũng may là tình trạng này không mấy nghiêm trọng, nếu không, Cố Thanh Sơn lại muốn đột phá lần nữa trong thời gian ngắn, vậy thì thật khó khăn.
Cố Thanh Sơn lặng lẽ nhớ lại phương pháp từ xa xưa nào đó để bình ổn linh lực bị xao động, hai tay chắp lại, bắt quyết một cái.
Đây là Cửu Chuyển Phóng Linh quyết.
Thời xa xưa, đối mặt với vấn đề linh lực mất ổn định, các đại tu sĩ đã nghĩ ra một ý tưởng vô cùng tuyệt diệu.
Đó chính là khơi thông linh lực đang bị xao động.
Sau khi tất cả linh lực được khơi thông.
Bên trong đan điền sẽ trống rỗng.
Đến khi đan điền lại sinh ra linh lực lần nữa, nhân lúc linh lực mới sinh ra còn yếu ớt làm ổn định nó là có thể khiến làn sóng linh lực bình phục lại dễ như trở bàn tay.
Cố Thanh Sơn tiếp tục vận Phóng Linh quyết, dựa theo phương pháp xa xưa dần dần bình phục lại linh lực mới sinh của mình, rồi sau đó từng chút từng chút dẫn linh lực đi khắp các kinh mạch ở toàn thân, cuối cùng quay về đan điền.
Linh lực đã bình phục.
Nếu linh lực đã bình phục, như vậy bây giờ tu sĩ có thể dựa theo phương pháp tu hành, dẫn linh lực tiếp tục lớn mạnh, thử tiến hành đột phá giai đoạn.
Nhưng các tu sĩ thượng cổ không thể trực tiếp lĩnh ngộ được các phương pháp tu hành cao thâm như Cố Thanh Sơn.
Tốc độ đột phá của bọn họ là dùng tố chất tu hành và năng lực lĩnh hội công pháp của bản thân để quyết định.
Cố Thanh Sơn mở mắt ra, khẽ thở dài một hơi.
Đối với trí thông minh của các tu sĩ thượng cổ, hắn khâm phục từ trong thâm tâm.
Hắn đứng dậy từ trên phi thuyền, cẩn thận cảm nhận sự biến hoá của linh lực trong cơ thể.
Tổng số linh lực đã tăng lên một nửa.
Khi hắn đột phá Huyền Linh cảnh, lên cấp Loạn Tinh cảnh, linh lực sẽ đón nhận một đợt thăng cấp khổng lồ.
Linh lực nhiều ít, ảnh hưởng trực tiếp tới uy lực tấn công và thời gian duy trì chiến đấu của tu sĩ.
Đối với kiếm thuật cùng pháp quyết mà nói, điều động linh lực càng nhiều, uy lực lại càng lớn.
Dựa vào tiêu chuẩn linh lực của Cố Thanh Sơn bây giờ, tuỳ tiện phóng ra một bí kiếm cũng mạnh hơn gấp mấy lần lúc hắn dùng hết sức thi triển khi còn ở kỳ Phong Thánh.
Tiếp theo, đã đến lúc thử lĩnh hội phương pháp đột phá nhanh chóng của đại cảnh giới.
Cố Thanh Sơn nghĩ tới đây liền quay lại nhìn giao diện Chiến Thần.
Chỉ thấy trên giao diện Chiến Thần, tổng số hồn lực của mình đã đạt tới hơn 1,1 triệu.
"Kỹ Nghệ Chiến Thần" đã chuẩn bị ổn thỏa, có thể tiến hành thăng cấp bất cứ lúc nào.
Nhưng mà...
Tại sao mình phải học kỹ năng của thần linh?
Tạ Cô Hồng dựa vào kiếm thuật là có thể thắng nửa chiêu của thần linh.
Tại sao mình lại phải bỏ gần cầu xa?
Hắn suy nghĩ một hồi, mở miệng nói: "Hệ thống, ta có một câu hỏi."
Đinh!
Hệ thống Chiến Thần phát ra tiếng đáp lại: [Ngài có thể đặt câu hỏi, bắt đầu từ bây giờ, mỗi một câu hỏi sẽ thu mười điểm hồn lực].
Cố Thanh Sơn ngạc nhiên nói: "Tại sao lại phải thu giá trị hồn lực? Từ trước tới giờ đâu có thu?”
[Đã nhận được hai mươi điểm hồn lực, vô cùng cảm ơn, bây giờ sẽ trả lời câu hỏi mà ngài đặt ra ở trên: Bởi vì ngài có hơn một triệu hồn lực, hệ thống muốn kiếm lợi một chút, thời xa xưa có một loại hình dung vô cùng sinh động về loại chuyện này, gọi là người qua để lại tiền, chim qua để lại lông.] Hệ thống Chiến Thần chậm rãi đáp.
Cố Thanh Sơn nhìn về phía giá trị hồn lực của mình, quả nhiên thấy con số khổng lồ đó hơi dịch chuyển.
Hai mươi điểm hồn lực bị trừ đi.
Cái hệ thống này...
Cũng được, mới có hai mươi điểm hồn lực.
Hơn nữa hơn 1 triệu điểm hồn lực này của mình đã vượt xa giới hạn.
Theo hệ thống nói, đây là công sức nó bỏ ra, nếu không Cố Thanh Sơn vẫn chỉ có thể dự trữ mấy trăm điểm hồn lực.
Vẫn không nên kì kèo hai mươi điểm hồn lực với nó thì hơn.
Cố Thanh Sơn thật không biết nói gì, lặng lẽ thở dài một hơi.
Hắn hỏi tiếp: "Ta muốn biết tại sao hệ thống Chiến Thần cần phải thăng cấp mới có thể tu tập được kĩ năng của thần linh?"
"Còn có, điều này có đại biểu cho kĩ năng của thần linh cao minh hơn Nhân tộc không?"
[Đã nhận được hai mươi điểm hồn lực, câu hỏi thứ nhất của ngài rất đơn giản, bởi vì ngài và ta đều quay lại thời đại trước ngày tận thế, khi đó di chuyển trong hư không, vì để không bị bất kì sự tồn tại nào chú ý tới và thành công trở về trong thời không của quá khứ, hệ thống không thể không bỏ đi và đóng lại một phần chức năng lớn, Kỹ Nghệ Chiến Thần cũng thái hóa tới trạng thái thấp nhất có thể, liên quan đến điểm này, ngài có thể nhìn mục chọn tương quan ở bên dưới giao diện Chiến Thần là hiểu được]
Cố Thanh Sơn nghe theo nhìn sang giao diện làm việc của Chiến Thần.
Lại thấy bên dưới giao diện, một hàng biểu tượng rời rạc bất động đang toả ra ánh sáng lạnh lẽo, nhìn theo thứ tự thì là: "Kỹ Nghệ Chiến Thần", "Chiến Thần thần thông", "Danh hiệu Chiến Thần", "Biên niên ngày tận thế", "Nhiệm vụ Chiến Thần".
Ngoài năm biểu tượng này ra, những biểu tượng khác bị che lấp lại như chiếc động đen, thỉnh thoảng toả ra lớp sương mù màu đen, hoàn toàn không nhìn thấy.
"Còn có rất nhiều chức năng chưa được mở ra..." Cố Thanh Sơn lẩm bẩm nói.
[Đúng, ta đã bị thái hoá vô cùng nghiêm trọng]
Hệ thống Chiến Thần tiếp tục nói: [Bây giờ sẽ trả lời câu hỏi thứ hai cho ngài: Kỹ năng của thần linh không hề cao minh hơn Nhân tộc.]
"Vậy tại sao sau khi hệ thống Chiến Thần thăng cấp mới có thể tu tập kỹ năng của thần linh?" Cố Thanh Sơn hỏi.
[Đã nhận mười điểm hồn lực, bởi vì kĩ năng của thần linh không phải kĩ năng của thần linh, bọn họ chỉ đang bắt chước, học theo vô số Nhân tộc từ ngàn năm trước, cho nên mới nắm giữ được một vài phương pháp sử dụng sức mạnh đơn giản.]
Đáp án này khiến Cố Thanh Sơn vô cùng bất ngờ.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.