Chương trước
Chương sau
Bên cạnh cô bé, khí tức hung lệ ngập trời phát ra từ trên người một con quái vật khổng lồ.
Đó là một cự hùng trên người tản ra mê vụ u ám.
Vừa rồi bên ngoài hang động đen tối, khí thế mang tính áp bức mà mọi người cảm ứng được đến từ nó.
Cự hùng u ám cao khoảng chừng năm tầng lầu, nằm sấp trên mặt đất mà cũng cao khoảng ba tầng lầu.
Quái vật như vậy lại ngoan ngoãn nằm sau lưng cô bé.
Cô bé đưa tay sờ sờ cự hùng, cự hùng liền nheo mắt lại, lộ vẻ hài lòng.
Thời gian dần trôi qua, dường như cự hùng ngủ thiếp đi.
“Chẳng lẽ những chuyện này đều do em thiết kế? Không đúng, cho dù em có mạnh hơn nữa cũng không thể nào tùy tiện bố trí năng lực không gian trong Thất Thần chi điện.” Anna suy tư nói.
“Ta biết chị Anna không giống những phế vật kia.” Cô bé vui vẻ nói. “Quả nhiên không chỉ người thì đẹp, thực lực cao cường mà còn dám vào cứu ta.”
Cô bé vẫy tay một cái.
Một quyển sách bìa da màu xám xuất hiện trong tay cô.
“Đây mới là quyển sách tiên đoán thật.” Cô bé nói.
Cô bé giải thích nói: “Trên thực tế, cho dù là chúng thần cũng có vận mệnh của riêng mình, tiên đoán của thần linh cũng phải kích phát từ vận mệnh chi lực.cho nên từ xưa đến nay, mỗi lần mở tiên đoán của chúng thần thực ra đều do người của thần điện Vận Mệnh ngầm chủ trì.”
“A... Vậy sao các em không nói sớm?” Anna khó hiểu nói.
“Thần linh hiểu rất rõ tâm tính chúng sinh, biết nếu tất thảy đều do chúng ta làm thì sẽ khiến sáu đại thần điện khác suy đoán và ngấp nghé, như vậy ngược lại sẽ khiến Thần điện Vận Mệnh chúng ta bị hủy diệt, với liên minh đoàn kết của bảy đại thần điện mà nói, đây cũng là nhân tố bất ổn lớn nhất.”
“Cho nên dự đoán của bảy vị thần linh đã bày vài thủ đoạn, giúp Thần điện Vận Mệnh chúng ta che giấu.”
“Sở dĩ hôm nay ta không giữ bí mật nữa là vì đây đúng là lần tiên đoán cuối cùng. Ta có nói chân tướng cho chị Anna cũng không sao.”
Anna nhìn cô từ trên xuống dưới một cái rồi lại nhìn con cự hùng bên cạnh cô kia, nhẹ nhàng thở phào.
“Nếu sớm biết em mạnh như vậy, ban nãy ta đã không cần tức giận và khẩn trương như vậy, đúng là...” Cô phàn nàn nói.
“Hi hi hi.” Cô bé lộ vẻ ngượng ngùng.
Cô đưa tay vẽ một vòng, bóng tối trước mặt hai người rút đi, để lộ ra tình cảnh bên ngoài.
Lúc này mấy người bên ngoài đang thương lượng chuyện kết minh.
Cô bé thấy Anna lại nhướng mày liền khuyên nhủ: “Chị Anna, kỳ thật chị hoàn toàn không cần để ý bọn họ.”
“Vì sao?”
“Chị Anna, chị nhất định phải hiểu, không phải tất cả mọi người đều có được thiên tư như chị, càng không có được mấy người giống như chị, vừa xuất hiện ở Khu Tranh Bá đã có hộ vệ của thần đi theo bảo hộ.”
“Anna, những người như chị chỉ là lông phượng giác rồng, người bình thường mới là thành phần chính của thế giới. Bọn họ nhất định phải dùng đủ các loại phương thức để mong sinh tồn, giúp mình mạnh lên... Có điều khi vận mệnh thật sự muốn khảo nghiệm họ, hầu hết người bình thường sẽ xong đời.”
“Cho nên, chị chị đừng nóng giận.”
Anna nhìn vẻ thành khẩn của cô bé, phẫn nộ trong lòng dần dần lắng lại.
“Được, nếu em đã có thực lực cường đại như vậy thì mau tiến hành khảo nghiệm đi, giải quyết chuyện này sớm một chút sau đó chúng ta cũng sẽ trở về sớm một chút.” Cô nói.
“Sẽ như chị muốn.” Cô bé nói.
Cô vỗ vỗ cự hùng, ngửa đầu, lớn tiếng nói: “Bảo Bảo, làm việc!”
Lỗ tai cự hùng giật giật, mở hai mắt ra, bộc phát một tiếng rống chấn động thiên địa.
Rừ...
Thân hình của nó đột nhiên bổ nhào về phía trước, thân hình to lớn như một tia chớp xông ra khỏi hang động đen tối.
Chuyện xảy ra quá nhanh, mấy người bên ngoài căn bản không kịp phản ứng.
Nam tử tóc vàng bị cự hùng chụp lấy nhét vào trong miệng, nhai ráu ráu vài cái rồi nuốt vào bụng.
Cự hùng giơ hai chưởng lên.
Nó đập mạnh xuống mặt đất của đại điện.
Mấy kẻ có ý đồ phản kích khác nhất thời bị chấn động đến mức không thể nào động đậy.
Thân hình cự hùng liên tục lóe lên, trong mấy hơi thở năm người đã bị giết sạch sẽ.
Nó nhanh chóng ăn hết năm thi thể sau đó hóa thành mê vụ, tản vào trong đại điện, dần dần biến mất không thấy gì nữa.
Cô bé giải thích với Anna: “Không còn cách nào khác, ban nãy lúc ta tiến vào kiểm tra thấy sức mạnh bảy vị thần linh lưu lại đã rất yếu. Để ổn thỏa ta phải bổ sung ít hồn lực tươi mới, sau đó mới kích phát tiên đoán của bảy thần.”
“Đại khái cần ba linh hồn tươi mới... Ừm, thực ra năm cũng không thành vấn đề. Dù sao thường thì tất cả bọn họ đều sẽ biến mất, giờ đã hóa thành sức mạnh tinh khiết cho ta sử dụng.”
“Nhưng bọn họ chết hết, chẳng phải khảo nghiệm thần linh cũng thất bại rồi sao?” Anna hỏi.
“Khảo nghiệm? Khảo nghiệm đã thông qua rồi!” cô bé cười nói: “Chị Anna, chị đã thông qua được khảo nghiệm.”
Anna ngẩn ngơ, khó hiểu nói: “Lần khảo nghiệm cuối cùng không phải liên quan đến sức mạnh sao? Ta có làm gì đâu chứ?”
Sắc mặt cô bé hơi nghiêm túc, nghiêm mặt nói: “Thế gian có rất nhiều loại sức mạnh, dũng khí là một loại sức mạnh, trí tuệ là một loại sức mạnh, thực lực cá nhân càng là thể hiện trực tiếp của sức mạnh.”
“Nhưng đối với thần linh mà nói, những sức mạnh này đều yếu ớt không đáng nhắc tới.”
“Ý chí của bảy thần lưu lại nói với ta, trước khi họ để lộ tiên đóan cuối cùng cần tìm một tín đồ có lòng thương xót chúng sinh và cũng dám dũng cảm chiến đấu vì sự thương xót này.”
“Chị Anna, vừa rồi chỉ có chị đứng ra lao đến cứu ta.”
“Cho nên chị đã được thông qua rồi.”
Cô bé đưa sách tiên đoán đến trước mặt Anna.
“Chị, xin đặt tay lên sách.” Cô nói.
Trong mắt Anna lóe lên tia phức tạp, tự giễu nói: “Rõ ràng ta chỉ muốn ở lại thần điện tôi luyện tài nghệ của mình, căn bản không ngờ kết quả lại ra thế này.”
Cô bé nghiêng đầu nói: “Chuyện vận mệnh thường đều như vậy.”
Anna nghe vậy, không khỏi thở dài.
Cô im lặng nhìn chằm chằm sách tiên đoán kia.
Trong cảm giác của cô không hề có xuất hiện báo hiệu tử vong gì.
Ngược lại, có một cỗ thần uy vô tận xuất hiện trong quyển sách.
Cỗ thần uy này khóa chặt cô, đang chờ đợi cô kích phát.
Anna liền đưa tay đặt lên bìa sách tiên đoán.
“Nói cho ta tên của em đi.” Anna bỗng nhiên nói.
“Ta tên Khả Nhi.” Cô bé nở nụ cười sáng lạn.
“Khả Nhi?”
“Đúng, ta là Tô Khả Nhi.”
Anna ngẩn người, hình như cái tên này hơi giống ai đó.
Tô Khả Nhi cũng đặt tay mình lên quyển sách tiên đoán, nở nụ cười: “Ta có một việc riêng muốn nói với chị nhưng bây giờ chúng ta cùng chứng kiến phán quyết cuối cùng bảy thần đã lưu lại đi.”
Cô bé lẩm bẩm một câu chú ngữ.
Trên quyển sách tiên đoán màu xám tản ra sương mù ảm đạm khó hiểu bao lấy hai người.
Ầm!
Tất cả bóng tối biến mất.
Hai người một lần nữa xuất hiện trong đại điện.
Từng cây cột bắt đầu rầm rầm ngã xuống, sàn nhà đột nhiên lăng không tản đi, cả đại điện bảy thần bắt đầu sụp đổ.
Thần uy vô tận tràn ngập trong hư không.
“Sắp bắt đầu rồi!”
Tô Khả Nhi hớn hở nói.
Cả tòa điện của bảy vị thần nhanh chóng sụp đổ, tất cả đều hóa thành những hạt cát nhỏ bé trong chớp mắt tản ra thành lớp sương tối tăm mờ mịt.
Lượng sương mù lớn bao phủ khu vực trung tâm của Khu Tranh Bá.
Cảnh tượng này vẫn đang diễn ra âm thầm, không hề có bất kỳ tồn tại nào phát giác.
Anna và Tô Khả Nhi đứng trong sương mù, lẳng lặng chờ đợi.
“Sẽ là tiên đoán gì đây?” Anna không kìm được hỏi.
“Em cũng cảm thấy rất hứng thú, dù sao người bình thường cũng không thể tận mắt chứng kiến cảnh tượng này.” Cô bé Tô Khả Nhi nói.
Các cô chờ không bao lâu.
Lúc đầu xung quanh không hề có gì nhưng dần dần lại có một đạo sương mù xám xịt dâng lên, tạo thành một hình người.
Hình người này trông giống như một cái xác không, một cái khuôn đúc.
Xác không hình người hấp thụ hết sương mù xám, theo thời gian dần trôi bắt đầu phát ra ánh sáng chói mắt
Ngay sau đó, nó bắt đầu phát ra âm thanh ù ù to lớn.
“Sự việc trong dự đoán đã xảy ra rồi, sự hủy diệt ngoài Khu Tranh Bá đang giáng lâm.”
“Chỉ dựa vào sức mạnh tín đồ, không thể nào đối kháng được.”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.