Chương trước
Chương sau
Cố Thanh Sơn hỏi: "Đây là chỉ có ta như thế, hay là tất cả mọi người đều như thế?"
[Đây là quy luật cảnh giới tu hành vốn có, mỗi một người tu hành đều là như vậy.] Hệ thống trả lời.
"Được rồi, vậy thì chờ đến lúc đó hẵng nói."
Cố Thanh Sơn nhắm mắt lại, cẩn thận cảm ứng tu vi của mình thay đổi.
Không hổ là quà tặng của thế giới Nguyên Bản, linh lực của mình bình ổn trầm tĩnh, cũng không có bất kỳ dấu hiệu nào vượt quá khống chế của mình.
Hơn nữa hiểu biết của mình đối phép tắc thế giới cũng sâu hơn.
Về phần tổng số linh lực ——
Bây giờ linh lực của mình lại tăng thêm cả thảy bốn thành, vượt rất xa ban đầu.
Điều này có nghĩa là chiến thuật thay đổi càng nhiều hơn, dài hơn trong lúc tác chiến.
Từ giờ trở đi, mình có thể thi triển kiếm trận mạnh mẽ mà không bị gián đoạn nữa.
Đó là một tin tức tốt.
"Quả nhiên mạnh lên vẫn là cảm giác tốt nhất."
Cố Thanh Sơn tự nhủ.
Ngay sau đó, hắn lấy ra một viên đan dược đút vào miệng, khoanh chân lại ngồi trên sóng nước.
Tuy Phong kiếp không làm tiêu hao thể lực, nhưng Lôi kiếp vẫn là sự thật.
Thế giới Thần Võ đã cùng Thế giới Tu Hành hòa làm một thể, còn dung hợp thêm mấy cái thế giới.
Sư tôn cũng mang theo toàn bộ người tu hành của thế giới này, gia nhập Liên Minh Tu Hành.
Đừng nói là hoàn cảnh địa lý, ngay cả sự thay đổi về nhân sự cũng nhất định là rất phức tạp.
Cho nên, tuy đã sắp trở lại Bách Hoa Tông nhưng Cố Thanh Sơn vẫn không nóng vội.
Hắn cẩn thận chuẩn bị mọi công tác đề phòng.
Thời gian nhanh chóng trôi qua.
Một lúc sau, Cố Thanh Sơn mở mắt.
Thân thể của hắn đã hồi phục tới trạng thái mạnh mẽ nhất.
Hắn duỗi lưng một cái, buông hai bàn chân ra, nhẹ nhàng đứng trên mặt hồ.
Hiện giờ, hắn có thể đối phó với mọi chuyện cần thiết.
Đứng giữa hồ, Cố Thanh Sơn cẩn thận tính toán mọi thứ.
Đã rất lâu rồi hắn chưa thận trọng như bây giờ.
Chẳng thể trách sao hắn lại cẩn thận như vậy, dù sao thì hắn cũng đã đạt tới một cảnh giới kỳ diệu - Thiên Kiếp cảnh.
Ngay từ lần đầu tới thế giới Thần Võ, khi gặp gỡ chiến giáp Liệt Diễm Hồng Hoang thì nó đã giải thích cho hắn về những cảnh giới trong tu hành.
Tới tận bây giờ hắn vẫn nhớ rõ lời nói khi đó của Chiến giáp Liệt Diễm Hồng Hoang.
"Cảnh giới cao nhất của các người đó là Phong Thánh, phía trên cảnh giới Phong Thánh còn có ba cảnh giới nữa đó là Thần Chiếu, Thiên Kiếp và Thái Hư."
"Trong đó, cảnh giới Thiên Kiếp là cảnh giới kỳ lạ nhất, trong giai đoạn này, tu sĩ sẽ gặp vô số kiếp nạn, tới khi vượt qua tất cả những kiếp nạn này rồi đột phá, trở thành cảnh giới Thái Hư thì mới thôi."
Cho nên, thực sự thì tu sĩ cảnh giới Thiên Kiếp sẽ không phải vượt qua thiên kiếp, mà sẽ phải đối mặt với vô số kiếp nạn nhân quả khác nhau.
Khi vượt qua tất cả các kiếp nạn thì tu sĩ sẽ tự động tăng lên trở thành cảnh giới Thái Hư.
Có một quan điểm được mọi người công nhận trong thế giới Huyền Không đó là - tu sĩ cảnh giới Thiên Kiếp luôn ở trong tình trạng độ kiếp.
Tại điểm này, bọn họ có cùng quan điểm với thế giới Thần Võ.
Thế nhưng tu sĩ của thế giới Huyền Không còn biết rõ hơn chút so với tu sĩ thế giới Thần Võ.
Bọn họ cho rằng, những kiếp nạn này có liên quan tới những hành động và tính cách tốt hay xấu của người tu hành.
Những người tu hành đã giết chóc quá nhiều, khi tới cảnh giới này thì sẽ bị vô số tội nghiệt quấn thân, có vô số kiếp nạn tự tìm tới cửa.
Đã từng có một tu sĩ ma đạo, trong cảnh giới Thiên Kiếp đã vượt qua 8963 kiếp nạn.
Cuối cùng thì gã ta bị chết trong một kiếp cuối cùng trước khi tăng lên thành tu sĩ cảnh giới Thái Hư.
Kiếp nạn cuối cùng của gã ta, là sư đệ của gã ta tạo nên.
Năm đó, khi gã ta vừa vào tông môn, lúc tấn công một cái thế giới thì gã ta đã hại một người sư đệ.
Người sư đệ này bị gã ta đẩy vào trong một di tích nguy hiểm, rồi không còn tin tức.
Sau đó gã ta còn sử dụng nhiều thủ đoạn để cướp được vị hôn thê của người sư đệ này.
Chuyện này đã qua rất nhiều năm rồi.
Ai mà ngờ được, sư đệ của gã ta lại bởi vì họa mà có phúc, trong di tích đó nhận được truyền thừa và tài nguyên rất lớn, sau khi tu hành ở đó hơn mười năm thì thần công đại thành ra ngoài di tích.
Khi người sư đệ đó trở về thì đúng lúc tu sĩ ma đạo kia sắp trở thành tu sĩ cảnh giới Thái Hư.
Tại thời điểm quan trọng nhất, gã ta sắp đột phá thành công thì người sư đệ kia thừa dịp này mà chém giết gã ta.
Cho nên tại thế giới Huyền Không, đa số tu sĩ đều không sợ thiên kiếp của Thái Hư cảnh, thế nhưng lại sợ kiếp nạn nhân quả của Thiên Kiếp cảnh.
Dù sao thì tu sĩ của thế giới Huyền Không đều tạo rất nhiều tội nghiệt, sẽ có rất nhiều kiếp nạn nhân quả.
Cảnh giới Thiên Kiếp...
Trong suốt quãng thời gian này... đều độ kiếp...
Cố Thanh Sơn thấy hơi đau đầu, đưa tay lên vuốt nhẹ vào mi tâm.
Hắn vỗ vào túi trữ vật, lấy ra một cái ngọc giản.
Đây là một môn công pháp bí thuật mà hắn tìm được trong túi trữ vật của Thái thượng trưởng lão Vương Hồng Đao của Quảng Dương môn tại thế giới Huyền Không.
Hôm đó Cố Thanh Sơn dùng kiếm giết chết Vương Hồng Đao, Sơn Nữ thì nhặt lên túi trữ vật của Vương Hồng Đao.
Là một Thái thượng trưởng lão cảnh giới Huyền Linh cho nên trong túi trữ vật của Vương Hồng Đao có rất nhiều đồ tốt.
Còn bây giờ, tất cả những vật này đều thuộc về Cố Thanh Sơn.
Khi hắn nắm chặt lấy ngọc giản thì trên Giao Diện Chiến Thần xuất hiện từng hàng chữ nhỏ lấp lánh.
[Vật phẩm: Bí pháp cảm ứng đối chiếu nhân quả Thiên Kiếp]
[Thuộc loại: Công pháp]
[Kỹ nghệ chiến thần: khi học được công pháp này thì có thể cảm nhận được mình cần phải vượt qua bao nhiêu kiếp nạn ở trong cảnh giới Thiên Kiếp.]
[Chú ý: Đây là bí pháp đặc biệt của tu sĩ thế giới Huyền Không, sáng tạo chỉ để thăm dò kiếp nạn nhân quả của cảnh giới Thiên Kiếp, mặc dù có thể để ngài ước chừng được số lượng kiếp nạn, thế nhưng không thể nào biết được thời gian kiếp nạn xuất hiện.]
[Thuyết minh: muốn học tập công pháp này cần 200 hồn lực.]
[Biên niên sử Tận thế: không]
Hồn lực của Cố Thanh Sơn còn hơn tám mươi ngàn điểm nên hắn không do dự mà thanh toán luôn 200 hồn lực.
Hắn cầm ngọc giản, nhắm mắt lại.
Một luồng khí nóng từ trong ngọc giản xuất hiện, chui vào trong ngón tay của hắn rồi thuận đường đi thẳng tới thức hải của hắn.
Sau đó, Cố Thanh Sơn lĩnh ngộ được bộ bí pháp cảm ứng này một cách rất nhanh chóng.
Hắn đưa tay ra, sử dụng pháp quyết rồi đưa linh lực dựa theo sự cấu tạo của bí pháp mà chuyển động.
Ngay lập tức, hắn dung nhập vào thiên địa, công đức và tội nghiệt trong quá khứ của hắn cũng theo đó mà hiện lên.
Và số kiếp nạn cũng xuất hiện từng cái một.
Tất cả...
Có ba lần.
Một lần tại Thiên Kiếp sơ kỳ, một lần tại trung kỳ và một lần cuối cùng tại hậu kỳ.
Sau đó hắn có thể trở thành tu sĩ cảnh giới Thái Hư.
Cố Thanh Sơn mở mắt, sắc mặt hơi kinh ngạc.
Ba lần kiếp nạn là một loại kiếp nạn cơ bản nhất, người tu hành nào tại Thiên Kiếp cảnh đều phải trải qua ít nhất là ba lần kiếp nạn.
Chẳng lẽ tội nghiệt của mình ít như vậy sao?
Có lẽ là đúng, mình cũng đã cứu rất nhiều người rồi mà...
Mặc kệ như nào, kiếp nạn cũng chỉ có ba lần, chỉ cần mình chú ý thì sẽ vượt qua được thôi.
Đây thật sự là một chuyện vui mừng mà.
Tâm trạng của Cố Thanh Sơn trở nên tốt hơn rất nhiều.
Chuyện này đã giải quyết xong, cũng nên liên lạc với sư tôn thôi.
Sau đó, mọi chuyện đều phải xem xét tình hình tông môn hiện tại mà hành động cho phù hợp.
Hắn không do dự, vỗ vào túi trữ vật, lấy ra một tờ phù đặc biệt.
Đây là một tờ Thông Dụng phù mà lúc trước sư phụ hắn cho hắn.
Nếu như khoảng cách không quá xa thì một người đưa đồ vật vào trong thông dụng phù, thì một người khác có thể lấy vật đó ra từ một nơi khác.
Cố Thanh Sơn lại lấy Truyền Tấn phù của Bách Hoa tiên tử ra, nói vài câu vào rồi bỏ nó vào trong Thông Dụng phù.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.