Chương trước
Chương sau
Laura hít một hơi, nghiêm túc nói: "Dưới sự chứng kiến của cây Thánh thụ Kinh Cức, chúng ta đã đạt thành lời hứa."
"Một ngày nào đó trong tương lai, khi Cố Thanh Sơn đồng ý, anh ấy sẽ lập tức trở thành bá tước của vương quốc Kinh Cức."
"Lời hứa trên, do nữ vương Laura của Kinh Cức và Cố Thanh Sơn cùng thành lập."
"Cố Thanh Sơn, anh có đồng ý không?"
Cô nhìn về phía Cố Thanh Sơn.
Ý chí của cây Thánh thụ Kinh Cức cũng tập trung trên người Cố Thanh Sơn.
Barry, Mèo Con, Yilia, thậm chí là các hộ vệ đều nín thở, cùng chứng kiến giờ phút quý báu này.
Cố Thanh Sơn vẫn quỳ một chân trên mặt đất, nhìn Laura, khẽ nói:
"Như người mong muốn, nữ vương bệ hạ."
Laura hài lòng cất bước đi.
Có cây Thánh thụ Kinh Cức tự mình chứng kiến nên sớm muộn gì Cố Thanh Sơn cũng sẽ trở thành người của vương quốc Kinh Cức, đây là chuyện hoàn toàn có thể xảy ra.
Hiện giờ, cứ để hắn đi xử lý việc của bản thân đã.
Phi thuyền của Kinh Cức rời khỏi Câu lạc bộ Thiết Quyền Chính Nghĩa để trở lại đội thuyền, sau đó thay đổi phương hướng, bay về phía không gian mờ mịt của mấy trăm triệu tầng thế giới.
Cố Thanh Sơn nhẹ nhàng vuốt ve vị trí ở trước ngực.
Cái huy hiệu vô hình vô thức màu xanh biếc kia đang lặng yên ẩn giấu ở đó.
Trong lòng Cố Thanh Sơn suy nghĩ đến thì chiếc huy hiệu kia sẽ xuất hiện, lẳng lặng đợi hắn sử dụng.
Mỗi khi hắn sử dụng huy hiệu thì hắn sẽ tự động trở thành bá tước của vương quốc Kinh Cức.
- - mà bá tước có thể làm gì, có quyền lợi và nghĩa vụ gì Cố Thanh Sơn cũng lười hỏi, Laura cũng chỉ muốn nói chuyện với hắn nhiều hơn một chút nên những việc nhỏ thế này chẳng cần hỏi thì hơn.
Barry đi tới, vỗ vỗ vai hắn: "Không ngờ cậu lại có thể đứng ra đối mặt với Trật Tự Ma Vương, lại còn nghĩ ra cách để giết chết nó nữa. Đúng là làm tôi kinh ngạc."
"Tôi không thích cái trật tự kia." Cố Thanh Sơn nói.
Barry hiểu rõ, gật gật đầu, trên mặt lộ ra biểu cảm tán đồng.
Hắn ta nói: "Khuếch đại dục niệm cá nhân của con người ra vô hạn, lấy sự hủy diệt của chúng sinh nhằm nâng cao thực lực của bản thân mình, đây chính là thứ trật tự mà tôi thấy đáng khinh bỉ nhất."
Thời khắc này, hằn càng vừa ý với Cố Thanh Sơn hơn nữa.
Thực lực thấp kém lại dám đối nghịch với Trật Tự Ma Vương, mà còn chiến thắng nữa, người như vậy không hổ là người mới của Câu lạc bộ.
Nghĩ tới đây, Barry mở miệng nói: "Nói tóm lại –"
Mèo Con lập tức cắt lời: "Nói tóm lại, là do em tinh mắt, nhận ra anh hùng."
Barry khựng lại, trừng mắt nhìn Mèo Con: "Hình như anh mới là người mở miệng giữ cậu ta lại nhỉ."
"Là em đề nghị anh giữ anh ấy lại mà!"
"Nhưng anh không nghe thấy em nói những lời đó bao giờ cả. Rõ ràng là anh thấy cậu ta không tồi nên mới giữ cậu ta lại."
"Xí, anh nói bữa tối còn chưa thấy đâu thì có..."
Hai anh em tuy hay cãi nhau nhưng tâm trạng lại rất tốt.
Cố Thanh Sơn có thể tham gia vào Câu lạc bộ thì bản thân hắn phải đạt được sự đồng ý của cả hai người.
Hiện giờ, tất cả những hành động của hắn càng chứng minh cách làm người của hắn.
"Này, Cố Thanh Sơn, vừa rồi em chỉ mới nghe đại khái. Khi nào có thời gian anh hãy kể tỉ mỉ cẩn thận toàn bộ quá trình cho em biết, để em làm tư liệu, viết ra một câu chuyện không tồi." Mèo Con nói.
"Chuyện này không có vấn đề gì, nhưng nợ của Câu lạc bộ chúng ta không phải đã trả hết rồi sao? Sao em còn viết nữa làm gì?" Cố Thanh Sơn hỏi.
"Hả?" Mèo Con ngẩn người.
Cố Thanh Sơn nói: "Em viết khổ cực như vậy không phải là vì kiếm tiền ăn sao? Hiện giờ chúng ta đã không còn nợ nần gì nữa rồi. Chân của Barry cũng đã khỏe lại, một cường giả tuyệt thế như em không cần phải gò bó mình như vậy nữa."
Mèo Con từ từ mới phản ứng lại được.
"Đúng..., chúng ta không còn nợ nần gì nữa, em cũng không cần phải lo anh trai sẽ bị người khác ám hại, cũng may là anh đã nhắc nhở!"
Mèo Con hưng phấn nhìn về phía Barry, nói: "Anh, anh xem thử xem, nhật ký tín dụng của chúng ta đã khôi phục lại bình thường chưa."
Barry liền nở một nụ cười đắc ý: "Vừa mới kiểm tra rồi, bao gồm cả Hiệp hội Thủ hộ giả Tháp Cao, các khách sạn lớn, sòng bạc, quán ăn, các khu resort, tất cả các loại, điểm tín dụng của chúng ta đã khôi phục thành hài lòng hết rồi."
"Như vậy cũng có thể nói là –" Mèo Con kích động nói.
"Không sai, em gái của anh, nói cách khác –" Barry cười, tiếp lời.
Hai anh em đồng thời nói ra đáp án kia.
"Chúng ta có thể nợ tiếp rồi!!!"
Cố Thanh Sơn nhìn dáng vẻ hưng phấn của hai anh em, trong lòng tràn ngập tuyệt vọng.
"Này, hai người là cường giả tuyệt thế đó, chẳng lẽ hiện giờ không nên nghĩ cách để kiếm ít tiền sao?" Hắn hỏi.
"Sống cuộc sống gian khổ lâu như vậy rồi, em muốn ra cửa đi mua sắm, để thả lỏng một chút." Mèo Con híp mắt lại, dường như đang nhớ lại chuyện gì đó rất tốt đẹp.
"Kiếm tiền chỉ là chuyện nhỏ thôi, Cố Thanh Sơn." Barry cũng vỗ vai hắn, nói: "Ngày mai tôi dẫn cậu tới sòng bạc Hắc Phàm, ở đấy vừa có đồ ăn ngon, lại vừa có trò hay để chơi, người nào người nấy nói chuyện cũng đều siêu thú vị. Tôi rất thích chỗ đó, cậu ngứa tay cũng có thể đi thử vận may xem, tùy tiện cược vài cái, không biết chừng có thể thắng được chút tiền đó."
"Nhưng chúng ta không có tiền mà." Cố Thanh Sơn không hiểu, nói.
"À, tôi đã quên nói cho cậu biết, trong chín trăm triệu tầng thế giới có một quy tắc mà tất cả mọi người đều tuân theo."
"Xin rửa tai lắng nghe."
"Là chủ nhân của một thế giới Siêu Duy, lại thêm tôi có thân phận là cường giả cấp Bá chủ, thì thành viên của Câu lạc bộ Thiết Quyền Chính Nghĩa có thể được hưởng mức tín dụng rất cao, được cho nợ trong phạm vi kim ngạch rất lớn." Barry nói.
"Đúng vậy, sau này nếu anh có chi tiêu cái gì thì cứ lấy giấy nợ về cho Câu lạc bộ." Mèo Con phụ họa thêm.
"Suýt chút nữa quên đăng ký cho Cố Thanh Sơn." Barry vỗ đầu một cái, nói: "Mèo Con, em đăng ký buộc định tin tức cá nhân của Cố Thanh Sơn vào danh nghĩa của Câu lạc bộ đi, rồi thông báo khắp vạn giới. Như vậy thì sau này cậu ta có đi tới vạn thế giới khác cũng có thể được ghi nợ khắp nơi như chúng ta, không cần trực tiếp trả tiền mặt rồi."
"Được ạ." Mèo Con đồng ý.
Cô rút ra một tia khí tức của Cố Thanh Sơn, bảo Cố Thanh Sơn làm theo mình, sau đó cô tiến hành một loạt thao tác trên hư không.
Trong lúc tiến hành một loạt các thao tác phức tạp để chứng thực thì Mèo Con đắc ý nói: "Được rồi, bắt đầu từ bây giờ, khi anh đi ra ngoài cứ lấy danh nghĩa của Câu lạc bộ thiết quyển chính nghĩa, đi tới đâu cũng không cần dùng tiền nữa."
"Sẽ không bị đòi nợ sao?" Cố Thanh Sơn lo lắng hỏi.
"Đương nhiên là không rồi. Vương quốc Kinh Cức vừa mới thanh toán hết các khoản nợ xong. Hiện giờ hạn mức cho vay của chúng ta đang cao chưa từng có đó."
"Nghe có vẻ rất tiện lợi nhỉ."
Cố Thanh Sơn cảm khái, nói.
Hắn làm theo Mèo Con, hoàn thành xong đăng ký vào vạn giới.
Sau đó.
Hắn vất vấn đề vừa rồi mình thắc mắc ra sau đầu.
Từ đó về sau, Câu lạc bộ Thiết Quyền Chính Nghĩa lại có thêm một người chuyên ghi nợ làm cho tất cả các vị thương gia lớn của chín trăm triệu tầng thế giới phải thống hận.
"Được rồi, vậy tôi phải về thế giới của tôi một chuyến, nơi đó đang đánh trận." Cố Thanh Sơn nói,.
"Đánh trận?" Barry nhíu mày, hỏi.
"À, đúng vậy, thế giới Lục Đạo, tôi đã dung hợp Hoàng Tuyền và Nhân Gian rồi, trước kia từng kể cho mọi người nghe đấy, hiện giờ các thế giới khác đang mơ ước thế giới mà tôi mới dung hợp này." Cố Thanh Sơn giải thích.
Barry và Mèo Con liếc mắt nhìn nhau, cả hai đều thấy có chút hứng thú.
"Cậu đã từng nói qua một lần rồi – nhưng thế giới Lục Đạo không phải ở khu Kỳ Dị à? Sao ở thế giới rời rạc cũng có một cái vậy?" Barry lẩm bẩm nói.
Mèo Con cũng nói: "Lúc Cố Thanh Sơn nói tới chuyện này em đã thấy rất hứng thú rồi, nhưng lúc đó chúng ta không có cách nào đi được."
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.