Chương trước
Chương sau
Kho tàng của vương quốc Kinh Cức lớn đến mức không thể nào tưởng tượng được.
Thậm chí ả là người phụ trách phụng dưỡng, đi theo những người trong hoàng thất rất nhiều năm rồi cũng không có cách nào biết rõ, rốt cuộc hoàng thất có bao nhiêu thứ đồ tốt.
Có lẽ ngay bản thân quốc vương cũng không biết rõ mình có bao nhiêu trân bảo.
Có lẽ, thật sự có không ít vũ khí có lực sát thương cực lớn dùng một lần, có thể tiêu diệt hai trăm triệu Nhập ma giả?
Mồi Lửa...
Trái tim Trieste dần dần trở nên nặng nề.
Bên tai một lần nữa lại vang lên giọng nói của Yilia.
"Không có kẻ gia nhập thì thứ trật tự vừa mới sinh ra này sẽ xong đời, cho dù đây là một bí mật, nhưng tin là ngươi cũng biết."
Cô nhìn Trieste, ngạc nhiên hỏi: "Vì cái loại trật tự rác rưởi này mà cũng đáng để ngươi phản bội vương quốc sao?"
Trieste giống như bị người ta đánh cho một quyền thật mạnh, hồi lâu cũng không nói nên lời.
Súng tiểu liên không nhịn nổi nữa, lớn tiếng hỏi: "Vậy Mồi Lửa không tìm được vật dẫn thích hợp sao?"
"Đúng."
"Thế nên các ngươi đã tiêu diệt được Trật Tự Ma Vương rồi?" Nữ sĩ Tethys hỏi.
"Đúng vậy." Yilia xác nhận lại một lần nữa.
Biểu hiện nghiêm trọng trên mặt của nữ sĩ Tethys dần thả lỏng.
"Đúng là... đã nhiều năm rồi chưa phải lo lắng đề phòng như vừa rồi."
Cô vỗ ngực, thở phào một hơi, nói.
Lúc này Cố Thanh Sơn mới hỏi: "Nữ sĩ Tethys, ngài có thể nói cụ thể tình hình hiện giờ cho bệ hạ Laura và tướng quân Yilia không?"
"Có thể."
"Trận chiến đã bắt đầu, ở vết nứt hư không cách Abruzzo ba thế giới."
"Cường giả của chín trăm triệu tầng thế giới, quân đội của các tổ chức, liên minh đều chạy hết lên chiến trường rồi."
"Có vô số chân ma giáng lâm, chiến tranh hiện đang ở trạng thái giằng co nhất."
"Căn cứ vào tin tức tình báo chúng ta nhận được thì chủ nhân của chân ma đang tới."
"Đây là trận chiến quyết định cục diện của tất cả chín trăm chiệu thế giới!"
Nữ sĩ Tethys đặt một phần tin tình báo lên bàn, nói với mọi người: "Tất cả các tin tình báo đều ở đây, mọi người có thể xem từ từ."
"Nếu chuyện ở đây đã giải quyết xong thì ta cũng phải lên chiến trường."
Cô đọc thần chú, đang định rời đi.
Súng tiểu liên nói: "Tôi cũng đi!"
"Tới đây." Nữ sĩ Tethys đồng ý.
Súng tiểu liên dẫn theo thuộc hạ của nó nhanh chóng đứng cùng một chỗ với nữ sĩ Tethys.
Ánh sáng lóe lên.
Bọn họ nhanh chóng đi vào hư không, biến mất không nhìn thấy nữa.
Phòng bao của hoàng thất lại trở nên yên tĩnh.
Yilia tiến lên phía trước, bỏ thêm mấy thần chú phong ấn lên người Trieste.
Ánh mắt Laura bình lặng, không biết đang nghĩ điều gì.
Cố Thanh Sơn nhẹ nhàng đặt Laura trên ghế sa lông, còn bản thân thì đi sang một bên.
"Cố Thanh Sơn, anh đi đâu vậy?" Laura lập tức hỏi.
"Không đi đâu cả." Cố Thanh Sơn nói.
Hắn đi tới chỗ xô đựng đá, cầm bình rượu màu đen thuần kia lên.
Trước khi đi tới thế giới mà Trieste cất giấu, hắn đang uống bình rượu này.
Hiện giờ rốt cuộc đã có thể nghỉ ngơi một lát.
Lấy rượu ra, rồi lại cắt một miếng từ cái bánh ga tô to hai mươi tầng, Cố Thanh Sơn thoải mái ngồi dựa vào ghế sa lông.
Phải xem xét tỉ mỉ cẩn thận trước sau, làm bao nhiêu là chuyện như vậy thực sự quá mệt mỏi.
Hiện giờ, Trieste đã bị bắt.
Trật Tự Ma Vương cũng đã bị tiêu diệt.
Rốt cuộc Cố Thanh Sơn đã có thể nghỉ ngơi một chút.
Hắn vừa ăn vừa uống để bổ sung thể lực và thả lỏng tinh thần đang căng thẳng.
Những nguyên liệu nấu ăn này đều là đồ tốt của chín trăm triệu tầng thế giới, ăn vào vô cùng có lợi cho cơ thể.
Tu hành giả cần lượng lớn tài nguyên để trợ giúp bản thân đột phá và chiến đấu.
Mức độ đòi hỏi tài nguyên từ thế giới như vậy tất nhiên sẽ nảy sinh ảnh hưởng sâu rộng đối với thế giới, thậm chí sẽ tác động tới pháp tắc của trời đất, tạo nên kiếp nạn, và chuyên đó xảy ra ở thời điểm Tu hành giả đột phá để sàng lọc tự nhiên, người nào mạnh thì sống, kẻ nào yếu thì chết.
Vì thế cho nên, Tu hành giả chẳng phải là tiên nhân chỉ ăn gió uống sương, mà do nhu cầu về nguồn năng lượng có phẩm chất cao vượt xa người bình thường.
Bởi vậy, lục nghệ mới có nghề đan dược và linh thực.
"Này, Cố Thanh Sơn, anh như thế này chẳng có chút nhiệt tình gì cả."
Laura nghiêng đầu, nhìn hắn rồi nói.
"Sao mà lại không nhiệt tình," Cố Thanh Sơn nuốt một ngụm rượu thật to: "Anh đã làm những gì không phải em không biết, con người dù thế nào cũng phải để mình có chút thời gian nghỉ xả hơi chứ."
"Nhưng bên ngoài đang có trận quyết chiến mà." Laura nói.
"Đúng vậy." Cố Thanh Sơn nhét một miếng bánh ga tô vào miệng, há mồm nhai: "Đó đều là những nhân vật đứng đầu của chín trăm triệu tầng thế giới thì mới có tư cách lên chiến trường để quyết chiến. Anh chỉ là một người mới, thực lực quá kém, em không định để anh đi chịu chết đó chứ."
Laura nghĩ nghĩ, đúng vậy nhỉ.
Có lẽ là do Cố Thanh Sơn đã làm được những chuyện kia, làm cho cô bản năng cảm thấy hắn hẳn là nên nghĩ cách – nghĩ cách để giành thắng lợi cho trận quyết chiến này.
Bây giờ nghĩ lại, đúng là mình đã nghĩ nhiều quá rồi.
Laura thở dài, khó chịu lườm Cố Thanh Sơn.
"Còn có chuyện gì sao?" Cố Thanh Sơn uống một ngụm rượu thật to, hỏi.
"Lẽ nào anh không thấy việc ăn bánh ga tô trước mặt nhiều người như vậy là hành vi rất không có lễ nghi sao?" Laura bới móc.
"Ở ngay trước mặt mọi người ăn bánh ga tô... không có lễ nghi sao?" Cố Thanh Sơn ngạc nhiên nói.
"Đúng vậy." Laura gật đầu nói.
Cố Thanh Sơn nhìn Yilia.
Yilia cũng gật gật đầu, nói: "Lễ nghi là chuyện rất quan trọng, bệ hạ Laura nói cho anh điều này thực ra cũng chỉ muốn tốt cho anh mà thôi."
Cố Thanh Sơn lại nhìn về phía các hộ vệ của Kinh Cức.
Các hộ vệ của Kinh Cức cũng gật đầu đầy thiện ý.
Một nữ hộ vệ cười rồi nói: "Ăn đồ ăn ngay trước mặt người khác trông rất chướng tai gai mắt."
Lúc này, lại đổi thành Cố Thanh Sơn gật đầu.
Hắn cũng nhớ lại, Chim Kinh Cức từ trước tới giờ chưa từng ăn đồ ăn trước mặt người khác.
Gà trống lớn ghét nhất cái hành vi làm màu này của Chim Kinh Cức.
Không ăn đồ ăn trước mặt người khác... sao?
Cố Thanh Sơn bưng bánh ga tô, lẳng lặng xoay người lại, tiếp tục ăn.
"..." Mọi người.
"Này, dù anh quay lưng về phía chúng tôi để ăn thì chúng tôi vẫn nhìn thấy mà." Yilia bất đắc dĩ nói.
"Là Tu hành giả, cuộc chiến vừa rồi đã làm tiêu hao quá nhiều năng lượng rồi, tôi nhất định phải ăn gì đó để bổ sung vào."
Cố Thanh Sơn vừa ậm ừ nói vừa nhồm nhoàm ăn đồ ăn.
Hắn lại nâng bình rượu lên, uống một ngụm hết sạch chỗ rượu còn lại.
Đúng là sảng khoái!
Lúc ăn ăn uống uống dường như mọi uể oải đều bị tiêu trừ không ít.
"Chuyện quyết chiến anh thực sự không để tâm sao?" Laura không nhịn được lại hỏi.
"Nhiều đại nhân vật, rồi biết bao cường giả đứng đầu như vậy thì cần gì đến lượt anh phải bận tâm đến. Hơn nữa, làm người ấy mà, không cần thiết phải đề cao bản thân quá." Cố Thanh Sơn lắc đầu nói.
Hắn ngoắc ngoắc ngón tay, bình rượu đang được ướp lạnh trong xô đá đột ngột bay ra ngoài, rơi vào trong tay hắn.
"Đúng là không chịu nổi anh mà." Laura thở dài.
Cô đi tới, cắt một miếng từ cái bánh ga tô to hai mươi tầng rồi từ tốn ăn.
"Không phải em đang ở ngay trước mặt –" Cố Thanh Sơn há mồm định chất vấn.
"Bệ hạ dùng bữa!" Một hộ vệ hô lên.
Nhất thời, hết thẩy hộ vệ của Kinh Cức, bao gồm cả Yilia, thậm chí là cả Trieste, đều xoay người lại, cúi đầu, nhắm mắt, quay lưng về phía Laura.
"Hả? Có chuyện gì sao?" Laura nhìn Cố Thanh Sơn.
"... Không có chuyện gì."
Cố Thanh Sơn và Laura cùng ăn bánh ga tô.
Laura chỉ ăn một miếng nhỏ rồi dừng lại.
Cô vẫn không cam lòng, con ngươi đảo một vòng rồi cầm phần tình báo ở trên bàn đưa cho Cố Thanh Sơn.
"Làm gì vậy?" Cố Thanh Sơn hỏi.
"Xem thử xem, trong đó nói Câu lạc bộ Thiết Quyền của anh cũng tới." Laura nói.
"Câu lạc bộ Thiết Quyền?"
Cố Thanh Sơn nghi ngờ hỏi.
"Đúng vậy, Thiết Quyền Barry và Mèo Con tới đây, tìm tung tích của anh, kết quả không tìm được anh mà lại bất ngờ phát hiện ra đội quân yêu ma đang tập kết."
"Chiến tranh chính là do bọn họ khai hỏa."
Cố Thanh Sơn đặt bánh ga tô xuống.
"Bọn họ tới tìm anh?" Hắn hỏi.
"Đúng vậy, bọn họ triệu tập rất nhiều cao thủ, vốn định tới để cứu anh, kết quả, không hiểu sao lại phát hiện ra đội quân yêu ma, chiến tranh đã nổ ra trong một tình huống hoàn toàn bất ngờ." Laura nói.
Cố Thanh Sơn sửng sốt.
Hắn từ từ đặt bình rượu xuống.
Lúc này, Trieste nghe được tin tình báo, trong lòng đột nhiên một lần nữa dấy lên hy vọng.
"Đúng vậy. Coi như các ngươi đã chiến thắng Mồi Lửa thì có thể làm được gì chứ?" Ả lớn giọng nói.
Mọi người nhìn về phía Trieste.
Chỉ thấy Trieste nở một nụ cười khinh bỉ: "Ngay cả Chân Ma đứng đầu cũng sắp tới rồi, nơi này sớm muộn gì sẽ bị công chiếm, đám người Barry kia căn bản không có cách nào đối phó với Trật Tự Ma Vương chân chính!"
Ả nói với Cố Thanh Sơn: "Ngươi là người của Câu lạc bộ Thiết Quyền sao? Vậy ta phải chúc mừng ngươi."
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.