Chương trước
Chương sau
Ma Mẫu nguyên thủy tiếp tục nói: “Sau Thần Lôi Diệt Hồn, còn có Lôi Kiếp Hóa Hình, nó ở trong thế giới này uy lực cũng sẽ tăng lên gấp mấy lần. Ta đã không còn tưởng tượng được, Lôi Kiếp Hóa Hình sẽ hóa thành vật gì nữa.”
Ly Ám nữ đế nghe đến đây, đã không còn mang theo bất kỳ tâm lí may mắn gì.
Nàng cắn chặt răng, phất tay ném một vật lên trời.
Đó là một cái tráp nhỏ màu đen, lúc ném ra đã khiến cho tất cả Thiên Ma nữ chú ý.
“Con muốn làm cái gì? Chẳng lẽ con cũng muốn bị Lôi kiếp đánh chết?”
Ma Mẫu nguyên thủy nghiêm mặt nói.
“Không, đó chỉ là một bộ chiến giáp mà thôi, Thiên kiếp sẽ không chú ý con đâu.” Ly Ám nữ đế giải thích nói.
“Chỉ là chiến giáp sao?” Ma Mẫu nguyên thủy lúc này mới thở hắt ra, nói: “Đây đúng là được sự cho phép của Thiên kiếp, nhưng nói ra cũng thật kỳ lạ, thân là kiếm tu xông trận phía trước, tên tiểu tử này sao ngay cả một bộ chiến giáp cũng không có?”
“Đúng thế, nếu như hắn có một bộ chiến giáp, lúc nãy cũng không đến nỗi bị thương, cho nên con tặng hắn một bộ Thiên Ma giáp, tạm thời giúp hắn chống đỡ Thiên Lôi.” Ly Ám nữ đế nói.
Mấy người đang nói chuyện, chỉ nghe thấy phía sau truyền đến một tiếng “Bịch!”
Đó là tiếng Laura bị ngã xuống đất.
Yilia nhìn thấy vẻ mặt Laura hoảng loạng, liền biết tình hình không ổn.
“Bệ hạ, sao vậy?” Cô vội vàng hỏi.
“Chiến giáp......” Laura lẩm bẩm nói.
Yilia nhanh chóng hiểu ra.
Cô nghiêm túc nói: “Bệ hạ, trận Thiên kiếp này không phải là trò đùa, nếu như chiến giáp của bệ hạ chỉ là một trò đùa ác ý, thì hãy thu bộ chiến giáp ẩn thân kia về, để anh ta mặc chiến giáp của Thiên Ma nữ chống đỡ Thiên Lôi.”
“....... Không, em không thu về được.” Laura cúi đầu nói.
Không thu về được?
Yilia giật mình.
Đồ của hoàng thất Kinh Cức đều có ký hiệu đặc thù của Thánh thụ, một khi hoàng thất muốn thu lại món đồ, trực tiếp thông qua Thánh thụ Kinh Cức là có thể làm được.
Đây là bí mật chỉ có hoàng thất và hai vị tướng quân biết.
Nhưng Laura lại nói không thu lại được.
Còn chưa kịp nghĩ kỹ, bên tai của Yilia đột nhiên vang lên một tiếng kinh hô: “Sao lại như vậy!”
Yilia nhanh chóng nhìn qua, chỉ thấy bộ giáp Thiên Ma đó rời rạc thành từng món, bay xung quanh Cố Thanh Sơn nhưng lại không mặc lên được.
Tình hình này giống y hệt lúc cô đưa bộ chiến giáp tướng quân Kinh Cức kia ra.
Bộ giáp Thiên Ma đó lần nữa bay trở về, hóa thành một cái tráp nhỏ, trực tiếp rơi xuống dưới chân của Ly Ám nữ đế.
Yilia thấy vậy, càng cảm thấy khó hiểu.
Cô lẩm bẩm nói: “Có lẽ là chiến giáp có linh? Cũng có thể nó đã nhận chủ rồi? Không đúng, nếu là như vậy, chiến giáp đã sớm được kích hoạt rồi.”
“Những chiến giáp còn lại, đều không mặc được...... đây rốt cuộc......”
Một tia sáng lóe lên trong đầu.
Yilia nghĩ đến một chân tướng khiến cô run sợ.
Không phải là......
Hai vai của cô đột nhiên bị người khác nắm chặt.
Là Laura điện hạ, không, nên là bệ hạ.
“Chị Yilia, chị có còn nhớ, trong lịch sử từng có một quốc vương Kinh Cức đã thức tỉnh Vạn Giới Che Chở giống như em. Ngài ấy từng đến vực sâu hỗn loạn của mảnh vỡ thế giới một chuyến, mang về một bộ chiến giáp?”
“Chị nhớ.” Tim Yilia đập càng lúc càng nhanh.
Chẳng lẽ thật sự......
Không, điều này không thể nào!
Đang suy nghĩ như vậy, đột nhiên thấy Laura nhìn cô gật gật đầu.
“Đúng thế, thứ mà em cho anh ấy, chính là bộ chiến giáp đó.”
Laura nhẹ giọng nói, nghe có vẻ như là một đứa trẻ làm sai chuyện, nhưng trong giọng điệu lại mang theo sự kiên định trước đây chưa từng có.
“Bệ hạ…… đây……”
Yilia hoàn toàn kinh sợ.
Laura lắc đầu nói: “Không cần nói nữa, em đã hiểu rồi, đây là lỗi của em.”
“Em có biết em không nên cho mượn bộ chiến giáp kia?”
“Không, em không nên vào lúc bản thân còn chưa làm thức tỉnh được bộ chiến giáp đó, đã giao nó cho Cố Thanh Sơn!”
“Hơn nữa, bây giờ cũng không phải là lúc em trốn sau lưng anh ấy.”
“Bây giờ là lúc em bắt buộc phải chiến thắng thời khắc sợ hãi!”
Laura nói xong, từ từ đứng dậy.
Mỗi một câu nói của cô đều tràn đầy sức mạnh kiên định.
“Yilia.”
“Có thần.”
“Mời mọi người đến đây dự lễ.”
“Tuân lệnh.”
Sau đó không cần Yilia dặn dò, tất cả hộ vệ Kinh Cức đều vây xung quanh Laura, quỳ một gối xuống, hình thành một vòng tròn.
Bọn họ không nói câu nào, yên lặng chờ đợi thời khắc đó giáng lâm.
Thời khắc mà Laura vẫn luôn trốn tránh đó.
Laura lấy ra một thanh chủy thủ, cắt ngón tay, lấy máu tươi nhỏ vào trên trán của mình.
“Thánh thụ chi mẫu, ta nguyện thành niên.” Laura nhỏ giọng nói.
Vừa dứt lời, một đạo ánh sáng chói lóa từ mi tâm của cô tỏa ra, trực tiếp chiếu thẳng lên trời.
Đây là một tia sáng vô cùng chói lọi, ẩn cứa sức mạnh vượt xa thế giới này, ngay cả Thiên kiếp cũng ảm đạm thất sắc trước tia sáng này.
Ánh sáng dường như đã mở ra cái gì đó.
Một luồng sức mạnh cuồn cuộn từ ánh sáng đổ nghiêng xuống.
Đám hộ vệ Kinh Cức ai nấy sắc mặt kích động, cả người run rẩy, đồng thanh nói: “Nữ vương vạn tuế!”
Yilia nhìn Laura, vui mừng cười nói: “Bệ hạ, cố lên, Thánh thụ chi mẫu đã cảm ứng được người, sắp giáng xuống thế giới này rồi!”
Laura nhẹ nhàng gật đầu.
Cô nhìn về tia sáng chói lọi xa vời kia, thấp giọng nỉ non: “Thánh thụ chi mẫu vĩ đại, ta xin thề với người, ta sẽ không bao giờ bởi vì sợ hãi, mà không dám thực hiện lễ thành niên này nữa.”
“Dù sao, chỉ có trở thành chim Kim Cức thành niên, mới có thể ngồi lên vương vị một cách chân chính.”
“Chỉ có quốc vương Kinh Cức…… mới có thể thức tỉnh chiến giáp quốc vương.”
Cố Thanh Sơn cầm kiếm bất động.
Kiếp vân dày đặc, bầu trời rơi vào đen tối nặng nề.
Những điểm sáng dần lấp lóe không ngừng.
Bọn chúng nổi bồng bềnh giữa không trung, hóa thành những quang cầu màu trắng xanh, rơi xuống mặt đất với tốc độ nhìn như chậm nhưng thực ra rất nhanh.
Lại thêm hai thanh phi kiếm hóa thành lưu quang vọt lên trời cao, cách không không ngừng vung vẩy.
Cố Thanh Sơn dùng toàn lực, cho nên kiếm quang cô đọng đến cực hạn, nhanh đến mức cực hạn!
Từ xa nhìn lại sẽ thấy những đường ánh sáng từ trên phi kiếm chém ra, rất nhiều lôi cầu không ngừng bị chém đi.
Lôi cầu liên tiếp nổ tung, hóa thành những lôi quang lấm tấm tản mát khắp bầu trời.
Mỗi khi lôi quang chạm nhau, bọn chúng lại hợp thành điện xà vặn vẹo du tẩu, rạch ra vết rách màu trắng xanh trong màn đêm.
Ánh sáng và vết rách dày đặc cả bầu trời đen tối.
Cảnh tượng này trông vô cùng tráng lệ.
Nhưng tâm trạng của Cố Thanh Sơn vô cùng ngưng trọng.
Hắn hít một hơi thật sâu, điều chỉnh tư thế cầm kiếm.
Một khi thiên kiếp bắt đầu, uy lực của kiếp lôi sẽ càng lúc càng lợi hại.
Nhiệm vụ tiếp theo vẫn còn rất gian khổ.
Sau năm hơi thở.
Trên bầu trời dần dần xuất hiện những ngôi sao mênh mông.
Kiếp đôi dày đặc như tinh quang liên tục tản mát ra quang mang.
Kiếp lôi chiếm cứ cả bầu trời!
Cố Thanh Sơn nhìn chằm chằm kiếp lôi, âm thầm gật đầu.
“Là lúc này rồi.”
Hắn chụp lấy Hải Triều kiếm, lập tức phát động thần lực, mang theo uy lực thiên kiếp xông thẳng lên tầng băng!
Nơi đó có một trăm nghìn yêu quỷ cùng hai trăm triệu Nhập Ma giả!
Đúng lúc Cố Thanh Sơn chuẩn bị phát động thì đột nhiên một âm thanh vang lên.
“Cố Thanh Sơn, chờ một chút!”
Thân hình Cố Thanh Sơn dừng lại, quay đầu nhìn sang thì thấy một cảnh khiến hắn vô cùng kinh ngạc.
Trong mảnh hư không sau lưng hắn, cây đại thụ nối liền với trời đất một lần nữa xuất hiện.
Đó là Thánh thụ Kinh Cức.
Đây không phải hư ảnh giáng lâm lần trước mà là đại thụ thượng cổ thật sự!
Nó đã vượt qua thời không, trực tiếp giáng lâm thế giới này!
Laura đứng dưới tàng cây, đang ngoắc hắn.
“Em muốn làm gì?” Cố Thanh Sơn hỏi.
“Rất xin lỗi, em cho anh một bộ chiến giáp không thể dùng, hãy đợi một lát, em phải khiến bộ chiến giáp kia bắt đầu làm việc.” Laura lớn tiếng nói.
Cố Thanh Sơn khẽ giật mình.
Chiến giáp?
“Điện hạ quyết tâm làm lễ trưởng thành, xin hãy đợi một chút.” Yilia lặng lẽ truyền âm nói.
“Lễ trưởng thành có nguy hiểm không?” Cố Thanh Sơn lập tức truyền âm về hỏi.
“Không nguy hiểm, bệ hạ sẽ chỉ gặp chút trắc trở nho nhỏ thôi. Trước kia vì người sợ độ cao nên không để người thử. Lần này người chủ động nói muốn làm lễ trưởng thành.”
“Được.”
Cố Thanh Sơn mỉm cười với Laura: “Em phải cố lên, vì…”
Ầm!
Đang nói, một lôi kiếp đánh xuống.
Cố Thanh Sơn chỉ kịp miễn cưỡng giơ kiếm ngăn cản.
Hắn bị đánh mạnh xuống mặt đất.
Laura thấy thế sốt ruột nói: “Cố Thanh Sơn, anh cũng đừng chết, chắc chắn em sẽ hoàn thành nhanh thôi!”
Cô đi đến trước Thánh thụ Kinh Cức, cầm một nắm gai nhọn.
Máu tươi lập tức chảy ra từ lòng bàn tay.
Đau!
Laura nhíu mày lại.
Đây là gai nhọn mọc ra trên Thánh thụ.
Trên Thánh thụ, trừ nơi mọc đầy lá, những vị trí khác đều là gai nhọn như vậy.
Đây là một Thánh thụ kỳ dị sinh ra trong thời đại viễn cổ, trải qua bao năm tháng tang thương, chịu đựng vô số khảo nghiệm, bất kỳ sinh linh nào có ý đồ với nó đều đã hóa thành tro bụi.
Trong chín trăm triệu tầng thế giới, Thánh thụ Kinh Cức cổ lão này gần như không thể chiến thắng.
May mà dù nó có sức mạnh vô cùng nhưng lại biết chân lý và pháp tắc diệt sinh, bởi vậy chưa từng ỷ vào sức mạnh để phá hủy và hủy diệt, hoặc dùng pháp lực quá mức cường đại quấy nhiễu quỹ tích cố định của thế giới.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.