Hắc mã nhìn chằm chằm bóng lưng hai người, lại nhìn xung quanh.
Bên phải nó, cách đó hơn ba mươi mét, một thi thể hai mắt kinh hoàng tuyệt vọng nhìn về phía nó.
Một khắc nào đó, khóe môi thi thể dường như nhếch lên.
Thi thể đang cười?
Hắc mã trừng to mắt cẩn thận nhìn sang, phát hiện trên mặt thi thể chỉ ngập tràn sợ hãi và tuyệt vọng, không hề lộ ra ý cười.
Hắc mã im lặng thở dài: “Chẳng lẽ ngựa thì không biết sợ à?”
Nó lập tức tung bốn vó đuổi theo sát Cố Thanh Sơn và Laura.
Chỉ một thoáng sau, Hắc mã đuổi kịp Cố Thanh Sơn và Laura.
Cố Thanh Sơn thấy thế, cũng không tiện nói gì.
Hai người một ngựa đi trên đường, cùng điều tra tình hình phía trước.
“Cho nên ngươi cũng sợ hãi?” Laura hỏi.
“Sợ hãi?” Hắc Mã nghểnh cổ, nghiêm nghị nói: “Ngươi hiểu lầm rồi, chẳng qua đạo đức nghề nghiệp của ta yêu cầu ta luôn túc trực bên cạnh khách hàng để có thể hưởng ứng lời gọi của khách hàng bất cứ lúc nào.”
“Được rồi, không cần phải nói, ta hiểu ngươi.”
Laura nhịn cười, vỗ lưng ngựa nói.
“Còn em, em sợ quỷ quái lắm à?” Cố Thanh Sơn thuận miệng hỏi.
“Đương nhiên, em sợ mấy thể loại này nhất.” Laura hào phóng thừa nhận.
Cô ngồi trên lưng Hắc mã, Cố Thanh Sơn thì dắt Hắc mã, hai người một ngựa cùng tiến lên phía trước.
“Quả nhiên con đường có vấn đề.” Cố Thanh Sơn dừng bước, nói.
Phía trước bọn họ, cả con đường đều bị chặt đứt chắn ngang.
Một cái hố cực lớn xuất hiện giữa đường.
Trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-gioi-tan-the-online/1374277/chuong-711.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.