Chương trước
Chương sau
"Xin chào đồng bào của ta. "" Ông già nói.
"Đồng bào sao? "" Cố Thanh Sơn lặp lại.
"Phải, dù sao thì trong bảy vị thống lĩnh địa ngục, chỉ có ta là con người, có ta đến đàm phán, sự việc cũng dễ nói hơn. "" Ông lão nói.
Ánh mắt của Cố Thanh Sơn lướt qua người này, nhìn về phía một nam một nữ ở phía xa.
Ông lão xua tay nói: "Đừng nhìn, đó là A Tu La, không phải người thế giới chúng ta. ""
Cố Thanh Sơn giật mình.
Người đàn ông kia khôi ngô cao lớn, nhưng tướng mạo lại vô cùng hung hãn, người bình thường nhìn một cái đều sẽ cảm thấy hết hồn.
Còn thiếu nữ lại có dáng vẻ xinh đẹp đoan trang, thần thái đa dạng.
Không thể ngờ rằng hai người này giống y hệt trong truyền thuyết, Cố Thanh Sơn nói thầm.
Trong truyền thuyết nhân tộc thượng cổ, tộc nam A Tu La có tướng mạo bình thường, nhưng nữ lại vô cùng xinh đẹp.
Thế giới A Tu La luôn có vô số mỹ nữ tuyệt thế.
Điểm này từng khiến Thiên giới vô cùng ghen tị và tham lam, trong lúc đó thường xuyên dẫn đến chiến tranh và tranh đoạt giữa Thiên giới và A Tu La giới.
Xem ra hôm nay, hình như truyền thuyết này chẳng phải việc mơ hồ không rõ ràng.
Hóa ra lục đạo luân hồi của Hoàng Tuyền không chỉ tiếp nhận người chết của nhân giới.
"Phải rồi, còn có bốn thế giới Qủy đói đạo, Thiên giới, Tu La đạo, Súc sinh đạo. "" Cố Thanh Sơn khẽ lẩm bẩm nói.
Hắn nói xong, đã thấy lỗ tai Lang Vương đựng đứng.
"Đồng sự, ngươi không thể gọi như vậy, Súc sinh đạo rất khó nghe, chúng ta đều gọi là Thú vương giới. "" Ông lão loài người vội vàng nói.
"Được rồi, Thú Vương giới. "" Cố Thanh Sơn lập tức sửa miệng.
Lúc này, ông lão mới trầm tĩnh lại.
Ông ta nhìn Cố Thanh Sơn giải thích: "Đương nhiên Thần Thiên giới sẽ không ở lại Hoàng Tuyền quá nhiều, Qủy đói đạo quỷ đều định tiêu diệt địa ngục, thực ra bọn chúng là kẻ ác nhất trong lục đạo, nên gọi chúng là ác quỷ, ""
"Lang Vương đến từ Thú Vương giới, người khổng lồ, Ma nhân và ta là từ Nhân gian giới, một nam một nữ đều là từ Tu La giới. ""
"Bây giờ, chúng ta đã giới thiệu bản thân xong, ngươi hãy tự giới thiệu về mình đi. ""
Bảy vị thống lĩnh cùng nhìn về phía Cố Thanh Sơn.
"Tại hạ Cố Thanh Sơn, là kiếm tu nhân tộc. "" Cố Thanh Sơn ôm quyền nói.
Ông lão gật đầu nói: "Cố Thanh Sơn, ta nói ngắn gọn, bây giờ tình hình địa ngục rất nguy cấp, mặc dù có Qủy Đao triệu hồi chúng ta cũng cần phải tiến hành xác nhận thực lực của ngươi đến đâu mới có thể làm chuyện lớn được, nếu không nghe lời, mọi người sẽ không lãng phí thời gian cho ngươi. ""
"Đồng ý. ""
"Ngươi là nhân loại, không có sẵn năng lực sống lại như trong địa ngục, cho nên nể mặt Qủy Đao, chúng ta cũng sẽ cố gắng không làm ngươi bị thương, ngươi hãy phô bày thực lực của mình đi. "" Ông già nói.
Ông ta lại nhỏ giọng nói: "Mấy tên này đều vô cùng ngạo mạn, cũng không chịu nói chuyện với ngươi, cho nên xem như là cùng đồng loại ta mới nhắc nhở ngươi biểu hiện cho tốt. ""
Cố Thanh Sơn mỉm cười.
"Địa Kiếm. ""
"Ở đây. ""
"Ngươi lên đi. ""
"Được. ""
Địa Kiếm lên tiếng, xuất hiện từ giữa không trung.
Nó phi đến trước mặt mấy kẻ cầm đầu người chết, lơ lửng trên mặt đất.
Mấy vị người chết lớn mạnh liếc mắt nhìn nhau, không biết người đối diện họ đang nghĩ gì.
"Ai có thể khiến kiếm của ta chuyển động dù một chút, ta sẽ lập tức rời đi, không bao giờ làm phiền các vị nữa. "" Cố Thanh Sơn nói.
Hai vị A Tu La nghe xong, cảm thấy vô cùng hứng thú.
Tộc A Tu La vốn hiếu chiến.
Tất cả các cuộc tranh đoạt và thi đấu, bọn họ đều vô cùng có hứng thú.
Tu La nam đi lên phía trước, với tay thử trước.
Địa Kiếm bất động.
Tu La nam không tin được, niệm chú ngữ trong miệng, hai tay dùng hết sức lực để kéo Địa kiếm.
Địa kiếm bất động.
"Đừng... xem... thường... người. "" Một gã khổng lồ lên tiếng nói.
Hắn đẩy Tu La nam ra, cũng tiến lên bắt lấy kiếm, bắt đầu dùng sức.
"A a a a! ""
Gã khổng lồ gầm lên.
Địa kiếm bất động.
Gã khổng lồ không biết lấy ra một cây búa đá khổng lồ từ đâu, giơ lên cao.
"A! "" Gã khổng lồ gầm lên một tiếng giận dữ.
Cây bứa đá mang theo gió lớn, đập mạnh vào Địa kiếm.
Đông!
Người khổng lồ bị chấn động, hai chân rời khỏi mặt đất, cái búa đá bị đập vỡ thành từng mảnh tứ tung rồi rơi xuống mặt đất.
Địa kiếm không chút sứt mẻ.
Địa Kiếm nặng tám mươi sáu triệu, ba trăm bảy mươi nghìn cân, là thần khí đã có sẵn khí linh thần thông: Tự Thừa Kỳ Trọng.
Chỉ có những ai được Địa Kiếm cho phép, thì mới có thể cầm nó.
Đối diện với người đã chết này, nó sẽ không thi triển khả năng thần thông của mình ra.
Không chỉ có như thế, Cố Thanh Sơn còn phóng ra một Kiếm Quyết Khai Sơn, đặt trên người Địa Kiếm.
Kiếm Quyết Khai Sơn, năng lực rất nặng.
Địa Kiếm đã nặng, hơn nữa còn có thêm kiếm quyết, hai thứ chồng lên nhau, khiến cho một đám người chết ở đây không thể chuyển động được Địa Kiếm.
Sau đó, các vị thống lĩnh đều thử qua một lần, nhưng vẫn không thể rút được thanh kiếm ra như cũ.
Lúc này, Tu La nam mới quay về trước mặt Tu La nữ, thành thực quỳ xuống đất.
Hắn không ngừng giải thích gì đó.
Sóng mắt Tu La nữ khẽ chuyển động, dung nhan kiều mị lộ ra vẻ hưng phấn.
"Ngốc nghếch! "" Nàng khẽ quát.
Tu La nam cúi đầu, có vẻ rất chán nản.
Tu La nữ xoay người, nhìn về phía Cố Thanh Sơn rồi lên tiếng: "Này con người, đúng là binh khí của ngươi rất mạnh nhưng bọn ta muốn biết thực lực của bản thân ngươi. ""
"Cô muốn thế nào? "" Cố Thanh Sơn nói.
"Mời Qủy Đao giúp ta thi triển đao thuật, nếu người chặn được ba lần công kích của ta, ta sẽ chấp nhận việc ngươi có thể tham gia vào chuyện của địa ngục. "" Tu La nữ nói.
Chim nhỏ màu trắng nhìn về phía Cố Thanh Sơn.
"Được. "" Cố Thanh Sơn nói.
Tâm ý của hắn vừa động, kiếm Triều Âm lại xuất hiện từ không trung ra.
Đao Tước Cốt Quỷ lập tức bay vào trong tay của Tu La nữ.
Nữ Tu La một tay cầm đao, một tay bắt quyết, dịu dàng quát: "Tán! ""
Quanh người nàng xuát hiện năm dòng nước.
Dòng nước cũng nhanh chóng xuất hiện hình người, hóa thành bộ dạng của nàng.
Trước mặt mọi người xuất hiện sáu vị mỹ nhân giống nhau như đúc.
Mỹ nhân nâng đao.
Sáu mỹ nhân nhìn Cố Thanh Sơn.
Cùng nhau mở miệng nói: "Bây giờ, ngươi cầu xin tha mạng còn kịp. ""
Tu La nam thấy cảnh này, trên mặt lộ vẻ hâm mộ và sùng bái.
Đây là bí kỹ vô cùng khó nắm bắt, cần phải có bí pháp ngũ hành hệ thủy kết hợp với bí pháp đao thuật.
A Tu La, Bí Kỹ La Hầu, thân nước.
Cố Thanh Sơn cười nói: "Tài nghệ hiếm có, mời! ""
Sáu mỹ nữ gật đầu, cơ thể vừa chuyển đọng, đã tranh nhau lao về phía Cố Thanh Sơn.
Ánh đao vừa lóe lên rồi biến mất.
Leng keng, leng keng, leng keng!
Cố Thanh Sơn cầm kiếm Triều Âm chém một nhát.
Một Tu La nữ đang tấn công bị Cố Thanh Sơn đẩy ra.
Trong khoảnh khắc, ba đao đã lướt qua.
"Kiếm thuật không tệ! ""
Nữ Tu La quát lên một tiếng.
Khi nàng bắt đầu giết người, vốn không có ý dừng việc tấn công, ngược lại sẽ phân ra vô số cái bóng, bao vây lấy Cố Thanh Sơn.
Trường đao như ảo ảnh, xuất quỷ nhập thần chém lên người Cố Thanh Sơn.
Nhiều lần, suýt chút nữa đã chém trúng Cố Thanh Sơn.
"Sảng khoái! "" Nữ tu la lộ ra má lúm đồng tiền duyên dáng.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.