Chương trước
Chương sau
Nhưng thứ quý giá như vậy lại chỉ có thể có tác dụng với Vong Xuyên ở Hoàng Tuyền, chứ không thể nào giải quyết được bốn cái địa ngục ở thế giới này.
Đã đến lúc loài người phải diệt vong rồi.
Khoan…
Khoan đã!!!
Vong Xuyên.
Hình như lúc bản thân hắn vừa trở về thế giới này, hắn đã kiểm tra truyền thừa của Bách Hoa tông.
Lúc đó, hắn đã nhìn qua một lượt toàn bộ thần kỹ ngọc giản.
Cố Thanh Sơn lập tức lấy chiếc túi bảy màu ra.
Hắn lục lọi một lát, lấy ra được một thứ.
Vật đó là một ngọc giản.
Mà trên ngọc giản này, ghi lại sáu thần kỹ Vong Xuyên.
Cố Thanh Sơn nhập thần niệm vào trong đó, kiểm tra thật tỉ mỉ.
“Hoàng tuyền đạo thần kỹ: Vong Xuyên.”
“Để đạt được thần kỹ này, cần thỏa mãn những điều kiện dưới đây.”
“Người tu hành là nữ.”
“Phải có tư chất linh lực đã đạt đến ngũ hành cấp năm.”
“Thiên tuyển kỹ: Linh Hồn Hô Hoán.”
“Bí pháp: Phong Thi Chuyển Âm.”
“Bí pháp: Hồn Quy Khứ Lai.”
“Lục đạo thần khế: Hoàng Tuyền Bãi Độ.”
Cố Thanh Sơn nhìn xong, lại bất đắc dĩ lắc đầu lần thứ hai.
Hắn không thể đáp ứng được điều kiện thứ nhất.
Hắn còn nhớ kĩ lần trước sau khi đọc những điều này xong, phát hiện mình không thể thỏa mãn được những điều kiện cần có để tu hành, nên đành bỏ qua.
Nhưng hắn rõ ràng nhớ không nhầm!
Có hai bí pháp ở vị trí phía trước trong tu luyện Vong Xuyên để lại cho hắn ấn tượng sâu sắc.
Cố Thanh Sơn lật giở qua những phần khác của thần kỹ, kết hợp thần niệm với hai bí pháp kia.
“Bí pháp: Phong Thi Chuyển Âm, cho phép ngài bước vào trạng thái tử vong, không khác gì bất kì người chết nào trên thế giới.”
“Bí pháp: Hồn Quy Khứ Lai, sau khi ngài chết, hồn phách sẽ bước vào hoàng tuyền, sau này cũng có thể trở lại được.”
Cố Thanh Sơn đọc đến đây chợt sục sôi ý chí, nắm chặt lấy ngọc giản.
Trong bóng tối vô tận, dường như hắn phát hiện vẫn còn có một tia sáng lóe lên.
Tia sáng ấy rõ ràng vô cùng yếu ớt, nên nếu muốn biến nó trở thành một nguồn sáng rực rỡ có thể soi sáng khắp thế gian, trước tiên Cố Thanh Sơn cần phải đi đến một thế giới mà hắn vẫn hoàn toàn mù mờ, bất chấp bao nhiêu nguy hiểm đến tính mạng mà đi thăm dò, tìm kiếm, thậm chí chiến đấu.
Nhưng trước đó, chính bản thân hắn nhất định phải tìm được hai chiếc chìa khóa kia.
Hai chiếc chìa khóa kia.
Cố Thanh Sơn lại nhập thần niệm vào chiếc túi bảy màu, tìm kiếm thật tỉ mỉ.
Một lúc sau, hắn đưa tay ra, liền nắm được hai ngọc giản.
Thần niệm đảo qua một lần nữa, xác nhận không lấy nhầm.
Đúng vậy, đây là biện pháp cuối cùng hắn nghĩ ra được.
Đây là con đường sống duy nhất hắn tìm được trong khốn khổ.
“Bí pháp: Phong Thi Chuyển Âm.”
“Bí pháp: Hồn quy khứ lai.”
Cố Thanh Sơn cầm hai ngọc giản, cảm thấy bản thân như đang cầm trong tay báu vật quý hiếm nhất trên thế giới.
Trên giao diện thao tác của Chiến Thần, mấy hàng chữ nhỏ nhấp nháy nhanh chóng hiện ra.
[Ngài đã phát hiện bí pháp: Phong Thi Chuyển Âm, để lĩnh ngộ bí pháp ít nhất phải đạt đến tu vi Hóa Thần kỳ, cần tiêu hao 300 hồn lực.]
[Ngài đã phát hiện bí pháp: Hồn Quy Khứ Lai, để lĩnh ngộ bí pháp ít nhất phải đạt đến tu vi Hóa Thần kỳ, cần tiêu hao 400 hồn lực.]
[Xin hỏi ngài có muốn lĩnh ngộ những bí pháp này không?]
Quá tốt, quá tốt rồi, hiện tại hắn đã là tu sĩ Hóa Thần, coi như là phù hợp với điều kiện đưa ra.
Cố Thanh Sơn thầm vui mừng trong lòng.
Hắn không hề do dự chút nào, nói: “Ta muốn lĩnh ngộ cả hai bí pháp này.”
[Ngài có chắc chắn không?]
[Ta chắc chắn.]
Lập tức, từ ngọc giản, hai luồng nhiệt chảy vào tay của Cố Thanh Sơn, lại từ cánh tay không ngừng chảy khắp cơ thể, cuối cùng hội tụ vào trí óc.
Cố Thanh Sơn nhắm mắt một lát, lặng lẽ cảm nhận cách sử dụng của hai môn bí pháp.
Một lát sau, hắn mở mắt ra.
Trên giao diện thao tác của Chiến Thần vẫn còn sót lại hai dòng chữ nhỏ đang nhấp nháy.
[Ngài đã lĩnh ngộ bí pháp: Phong Thi Chuyển Âm, và bí pháp: Hồn Quy Khứ Lai, tiêu hao tổng cộng 700 điểm hồn lực.]
[Số dư hồn lực hiện tại: 300/4100.]
Cố Thanh Sơn nhìn chăm chú vào bầu trời tờ mờ trước mặt.
Trong bóng tối, một tia sáng đang lớn dần lên.
Ánh bình minh vừa chiếu rọi thế gian.
Một ngày mới đã đến.
Nhớ lại đêm qua khi hắn cứ một mực truy hỏi rốt cục là Hoàng Tuyền xảy ra chuyện gì, dù thế nào máy Phán Xét Nguyện Vọng cũng không dám nói.
Bởi vì người còn sống không thể tiếp xúc được với Hoàng Tuyền, nên theo bản năng, hắn cũng không hỏi tiếp.
Nhưng bây giờ, tất cả đã khác rồi.
Cố Thanh Sơn đứng lên, lẩm bẩm: “Nếu các ngươi đã không dám nói, thì ta sẽ tự đến Hoàng Tuyền để xem.”

“Gì cơ? Anh cũng không nhất thiết phải tìm đến cái chết như vậy chứ!” Diệp Phi Ly giật mình nói.
Trương Anh Hào nhìn Cố Thanh Sơn, im lặng chốc lát.
“Đừng có hiểu nhầm, chẳng qua là tôi vừa tìm được một cách, có thể khiến linh hồn tạm thời rời khỏi thể xác, xuống Hoàng Tuyền xem có chuyện gì ở đó.” Cố Thanh Sơn nói.
Trương Anh Hào và Diệp Phi Ly nhìn nhau.
“Thật sao?” Diệp Phi Ly hỏi.
“Thật.” Cố Thanh Sơn nói một cách nghiêm túc.
Lúc này hai người kia có vẻ mới tin hắn.
“Cần chúng tôi giúp gì không?” Trương Anh Hào bây giờ mới lên tiếng.
“Đảm bảo an toàn cho thân thể của tôi là được, nếu như cơ thể của tôi không lành lặn, thì dù hồn phách có trở về cũng không thể nào nhập vào được, lúc ấy thì đúng là chết thật rồi.”
“Anh thực sự có thể đến Hoàng Tuyền sao?” Diệp Phi Ly vẫn kinh ngạc hỏi.
“Ừ, đúng vậy.” Cố Thanh Sơn đáp.
“Chúng tôi có thể đi cùng không?”
“Muốn đi cùng cần phải có tu vi Hóa Thần.”
“Hả, tôi chỉ mới là Luyện Khí tầng bảy.”
“Tôi vừa đến Trúc Cơ.”

“Nếu đã vậy, tôi sẽ sắp xếp những người giỏi nhất đến bảo vệ cơ thể cậu.” Trương Anh Hào nói.
Vẻ mặt anh ta trở nên vô cùng nghiêm trọng: “Hoàng Tuyền nhiều yêu ma quỷ quái đáng sợ, có lẽ địa ngục cũng muốn thoát khỏi Hoàng Tuyền, nên mới xuất hiện ở thế giới con người, nhất định đã có chuyện nào đó xảy ra mà chúng ta không biết, cho nên cậu đến đó phải đặc biệt cẩn thận.”
“Yên tâm đi, có gì không ổn tôi sẽ lập tức trở lại ngay.” Cố Thanh Sơn nói.
[Thưa ngài, xin hãy chọn nơi giữ cơ thể, đây là toàn bộ những địa điểm giữ cơ thể của ngài mà tôi đã tìm được.] Nữ Thần Công Chính.
Cố Thanh Sơn quay đầu nhìn căn biệt thự giữa núi sau lưng, nói: “Giữ luôn trong căn biệt thự này đi.”
Đoàn người liền đi vào trong biệt thự.
Trương Anh Hào lập tức mở máy truyền tin, bắt đầu bố trí thủ hạ đến.
Diệp Phi Ly nói: “Tôi sẽ trông chừng ở đây.”
Nữ Thần Công Chính nói: [Hiện giờ tôi đang tạo thêm lớp thành bảo vệ cơ thể ngài, xin ngài chờ một chút.]
“Tốt lắm.” Cố Thanh Sơn vừa nói vừa vỗ vỗ vào túi trữ vật, lấy rất nhiều trận bàn thông dụng ra.
Túi trữ vật của Bách Hoa tông vô cùng phong phú, những loại trận bàn cũng được lưu giữ rất nhiều trong đây.
Cố Thanh Sơn lấy một đống trận bàn ra, phân loại dựa theo pháp trận chiến tranh phòng ngự và công kích diện rộng, ước chừng đã xây dựng được hơn mười đại trận.
Dù sao hắn cũng không tiếc phải tiêu hao một số linh thạch.
Giờ hồn phách xuống Hoàng Tuyền, cơ thể sẽ trở nên vô cùng yếu đuối, chẳng còn chút sức phòng ngự nào cả.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.