“Bệ hạ, trước giờ tôi vẫn nghĩ ngài là một kẻ chinh phục, nếu là vậy, cho dù ngài đối phó với Cửu phủ thế nào, chỉ cần không phát động chiến tranh, tôi đều cảm thấy đây là việc tôi không cần nhúng tay vào.”
Cố Thanh Sơn đeo mặt nạ bạc lên mặt, nói tiếp: “Không ngờ ngài lại chỉ là một con chó săn hèn yếu, vậy thì tôi chỉ có thể giết ngài!”
“Làm càn!” Hoàng đế Phục Hi không thể kìm được, giận dữ hét lên: “Lên hết cho ta, giết hắn!”
“Giết hắn!” Lý Đông Nguyên và Tống Thiên Thành cùng kêu lên.
Tất cả những cường giả nhân bản cùng nhau quát lên: “Giết!”
Những luồng ánh sáng tượng trưng cho sức mạnh Ngũ Hành xuất hiện trên người họ, chiếu sáng cả một mảnh trời.
“Nhiều người thì lợi hại sao? Xem ra phải cho các người một bài học rồi.” Cố Thanh Sơn thở dài, lắc đầu.
Hắn thay đổi danh hiệu chiến thần thành “Vương Bài Thích Khách” rồi lập tức biến mất ngay tại chỗ.
Nhưng cùng lúc đó lại có một luồng ánh sáng lóe lên đâm thẳng vào trong đám kẻ địch trùng điệp.
Chỉ trong khoảnh khắc, kiếm khí cuồn cuộn bốc lên tận trời.
Cả không gian bị chấn động mãnh liệt.
Hai bên đã bắt đầu chiến đấu.
...
Đế quốc Phục Hi.
Hành cung trên ốc đảo sa mạc.
Vương tọa trống không.
Cả đại diện trống rỗng.
Hoàng hậu đứng trước cửa sổ, kinh ngạc nhìn về phía ốc đảo.
Cửa đại điện đột nhiên mở ra.
Trương Anh Hào đi tới.
Là người phụ trách an toàn nên bây giờ anh ta là người duy nhất được phép tự ý ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-gioi-tan-the-online/1373982/chuong-416.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.