Chương trước
Chương sau
Một lát sau, có thêm một tờ Truyền tấn phù nữa nhảy ra.
“Truyền mệnh lệnh của ta cho tất cả mọi người, nếu gặp phải người tu hành của thế giới khác, giết không tha.”
Cố Thanh Sơn lập tức đưa Truyền tấn phù này chuyển cho Ninh Nguyệt Thiền. Hiện giờ nàng đang rất lo lắng, tấm Truyền tin phù này vừa vặn giải quyết được nỗi lo của nàng, sắc mặt mui mừng hơn hẳn.
“Bây giờ ta đi hạ lệnh ngay, đồng thời cũng sẽ nói rõ hết mọi chuyện.”
“Đừng hạ uy phong của người khác.”
“Yên tâm.” Ninh Nguyệt Thiền nói xong, liền vội vã đi.
Chuyện này được Thánh nhân giải quyết dứt khoát, chắc chắn lòng quân sẽ không xảy ra vấn đề gì. Cuối cùng, tất cả mọi việc trong tay đều đã được giải quyết, Cố Thanh Sơn nhìn giao diện Chiến Thần.
Dòng thông báo kia vẫn ở đó.
[Chúc mừng ngài, thực lực cá nhân của ngài đã miễn cưỡng đạt yêu cầu, có thể tiến hành nhiệm vụ thần thông thứ ba.]
[Miêu tả nhiệm vụ: Thế giới đang đau khổ kêu rên, những khí linh còn sót lại đang giúp nó chống cự liệt diễm, mời người chơi đi vào vực sâu của thế giới, tiếp tục tìm kiếm bí mật của thế giới.]
[Mục đích nhiệm vụ: Ngài có thể cần phải gặp một thứ quan trọng, cụ thể thì hệ thống cũng không thể biết được đó sẽ là cái gì.]
[Giải thích: Hệ thống sẽ toàn lực giúp đỡ ngài, xin ngài hãy sớm sử dụng sức mạnh đặc biệt trong quả cầu thủy tinh để tìm kiếm bí mật thật sự của thế giới này.]
Cố Thanh Sơn nhìn đoạn giải thích của nhiệm vụ, yên lặng gật đầu.
Đây là lần đầu tiên hệ thống Chiến Thần nói thẳng ra sẽ giúp đỡ hắn mà không hề che giấu, hơn nữa còn lộ ra ý định thăm dò thế giới này. Xem ra lần này quá mức nguy hiểm, ngay cả hệ thống Chiến Thần cũng phải dốc hết sức để đối phó.
Cố Thanh Sơn nhìn quả cầu thủy tinh, thấy bên trong ngập tràn sương mù màu trắng.
Hắn gõ nhẹ lên trên đó, màn sương mù màu trắng trong quả cầu pha lê lập tức phả ra, thâm nhập vào lỗ chân lông khắp người hắn.
Ting!
Hệ thống phát ra một âm thanh thanh thúy.
[Ngài đã nhận được một lần hiệu quả Liễm Tức Sâu.]
[Liễm Tức Sâu: Khi ngài sử dụng Liễm Tức quyết, bất kỳ thần niệm nào cũng không thể điều tra ra ngài.]
[Thời gian duy trì liên tục của hiệu quả này: Ba ngày.]
Thứ này rất hữu dụng.
Cố Thanh Sơn đảo mắt một chút, âm thầm đặt nó dưới đáy lòng, sau đó lấy đĩa bát quái mà con cá nhỏ kia đưa ra, đặt trong lòng bàn tay.
Cố Thanh Sơn đang định thả linh lực khởi động trận bàn thì lại phát hiện túi trữ vật của mình có động tĩnh không bình thường. Hắn vỗ túi trữ vật một cái, bình bát liền bay ra ngoài, lơ lửng giữa không trung.
Trên bình bát tỏa ra vầng sáng vàng óng ánh, có thể loáng thoáng nghe được những lời tụng niệm bằng tiếng Phạn.
Không khí trang nghiêm bao trùm khắp bốn phía.
“Ngươi không cần khởi động đĩa bát quái này đâu.” Một giọng nói truyền đến từ bình bát.
Mặt Cố Thanh Sơn đầy nghi vấn nhìn về phía bình bát.
Bình bát tiếp tục nói: “Chỗ đó có vài thanh kiếm trấn giữ, nhưng nơi ngươi đi cuối cùng chỉ gặp được một khí linh không thích hợp với ngươi.”
“Vậy ta nên làm thế nào?” Cố Thanh Sơn hỏi.
Bình bát bay vòng quanh hắn một vòng, từ từ nói: “Thật ra trong thế giới này, không có cái gì có thể trốn khỏi con mắt của khí linh, những chuyện ngươi đã làm, ta đều thấy rất rõ. Ta đã chọn mấy người kế thừa rồi, cuối cùng phát hiện ngươi là người thích hợp nhất.”
Đột nhiên, cái đĩa bát quái cũ nát đã dẫn họ tiến vào di tích nhảy ra từ trong bình bát.
“Ngươi kích hoạt đĩa bát quái này rồi đi cùng với ta.” Bình bát nói.
Đĩa bát quái lập tức bay tới trước mặt Cố Thanh Sơn.
Hắn nhìn đĩa bát quái trong tay rồi lại nhìn sang đĩa bát quái cũ nát lơ lửng giữa không trung, trong phút chốc khó mà quyết định được.
Hai đĩa bát quái này đại diện cho hai phương hướng khác nhau.
“Ngươi muốn dẫn ta đi đâu?” Hắn hỏi.
“Chỗ ở của Lục Tiên, nơi đó ngăn cách với thế giới, những người khác không tìm được.” Bình bát nói: “Hắn ta là người mạnh nhất cả thế giới, đã từng đột phá được cản trở để đến thế giới khác. Các tu sĩ không địch nổi yêu ma, cầu viện bên ngoài vốn là muốn gọi hắn ta trở về.”
Cố Thanh Sơn hỏi: “Chúng ta đến đó làm gì?”
“Ngươi đi với ta tiếp nhận truyền thừa của hắn ta, sau đó từ từ tu luyện rồi đột phá. Ta sẽ liên kết với các khí linh khác hỗ trợ ngươi nhanh chóng tiến cấp, sớm ngày đi đến nơi ở của Lục Tiên.”
Cố Thanh Sơn trầm ngâm, lại hỏi: “Chúng ta phải ở đó bao lâu?”
“Khoảng một năm.” Bình bát chậm rãi nói: “Yên tâm, bọn ta đã tính rồi, người kia muốn hoàn toàn luyện hóa thế giới này còn phải tốn hơn một năm nữa.”
Một năm!
Nếu phải đợi lâu như vậy...
Cố Thanh Sơn từ chối: “Ý tốt của ngươi ta xin nhận, nhưng ta không thể đi.”
Bình bát nói: “Ngươi nhất định phải đi với ta, chỉ cần một năm ngươi sẽ có được thực lực ngang hàng với người kia, đến lúc đó khí linh của cả thế giới đều sẽ ra tay giúp ngươi.” Nó khá kích động: “Đến lúc đó, chắc chắn ngươi có thể thắng hắn ta, nhất định có thể cứu thế giới này.”
“Một năm quá lâu, xin lỗi, ta không thể đi.” Cố Thanh Sơn lắc đầu, bỏ đĩa bát quái cũ nát đang lơ lửng giữa không trung vào lại trong bình bát.
“Vì sao? Chẳng lẽ ngươi không muốn cứu vớt thế giới này?” Bình bát khó hiểu hỏi.
“Thế giới này tạm thời bỏ qua một bên đã, ta muốn cứu sư tôn của ta trước.” Cố Thanh Sơn nói xong, rót luồng linh lực mãnh liệt vào đĩa bát quái trong tay.
Nó lập tức sáng rực lên, chỉ một thoáng sau, Cố Thanh Sơn đã biến mất khỏi quân trướng.
Tại điểm tận cùng trong hang động dung nham là một vực sâu u tối, nơi mà cả thần niệm và thị lực đều vô dụng.
Cố Thanh Sơn đứng ở mép vách núi, kích hoạt đĩa bát quái, sau đó im lặng đứng chờ một lát.
Không bao lâu sau, một thanh kiếm bỗng nhiên xuất hiện trong bóng tối, ngay sau đó lại là một thanh kiếm khác, cuối cùng con cá nhỏ kia cũng hiện thân. Tinh thần của nó trông có vẻ tốt hơn nhiều, thân mật bơi vòng quanh Cố Thanh Sơn.
“Các ngươi không ngờ ta tới thật đúng không? Ta nhất định phải tới.” Cố Thanh Sơn cười nói.
“... Ừ, ta chuẩn bị xong rồi.”
“Lễ phép? Yên tâm, ta sẽ giữ lễ phép.”
Cố Thanh Sơn nói xong thì thấy con cá nhỏ kia quay đầu nhìn hai thanh trường kiếm một cái. Thanh trường kiếm nát kia có một mặt bằng phẳng, mà trường kiếm được cứu lên từ hồ dung nham cũng có một mặt bằng phẳng. Lúc này, hai thanh trường kiếm dính lại với nhau, dần dung hợp thành một thanh trường kiếm.
Con cá xoay quanh trường kiếm một vòng, sau đó lao thẳng vào thân kiếm, hóa thành hai chữ huyền ảo thời Thượng cổ khắc trên chuôi kiếm. Hai chữ lớn này tỏa ra ánh sáng chói lọi rồi lại nhanh chóng chui vào chuôi kiếm, ẩn ẩn hiển hiện trên đó.
Trường kiếm rơi xuống, bay vào tay Cố Thanh Sơn.
Trên giao diện Chiến Thần xuất hiện mấy hàng chữ nhỏ như đom đóm.
[Kiếm viễn cổ, tên Triều Âm (bị hư hại).]
[Thời Thượng cổ, thế giới Thần Võ chính là đại dương mênh mông, lúc các vị Thần thời đi đã rèn ra thanh kiếm này để trấn tứ hải.]
[Người cầm thanh kiếm này sẽ là vua của biển cả.]
[Trải qua vô vàn năm tháng, thanh kiếm giờ đã bị hư hỏng, ngài cần phải đi tu sửa nó mới có thể kích phát được sức mạnh của nó.]
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.