Chương trước
Chương sau
Cảnh giới của tu sĩ càng tăng, phạm vi của thần niệm càng rộng. Có lẽ đây cũng chính là nguyên do vì sao mỗi lần Bách Hoa tiên tử thi triển kỹ năng này, cho dù cách vài trăm thước cũng vẫn thực hiện rất dễ dàng.
Cố Thanh Sơn cực kỳ vui mừng, bởi vì ngoại trừ tin tức tốt lành ấy, màn hợp lực chém giết của hai con rồng kia đã giúp hắn thu được rất nhiều điểm hồn lực.
[Giá trị hồn lực hiện tại: 560.]
Đã đủ dùng rồi!
Cố Thanh Sơn lập tức nói: “Tôi chọn lĩnh ngộ hết toàn bộ Bách Hoa Hóa Anh quyết.”
[Người chơi đã lĩnh ngộ đầy đủ Bách Hoa Hóa Anh quyết, tiêu hao 210 điểm hồn lực.]
[Hồn lực còn lại là: 371.]
[372]
[377]
[391]
[416]
...
Điểm hồn lực vẫn đang tăng vọt không ngừng.
Cố Thanh Sơn đứng bất động tại chỗ, mãi cho đến khi tiêu hóa hoàn toàn hết mọi nội dung, bấy giờ mới thay đổi danh hiệu lần nữa, chuyển từ “Chiến Thần” thành “Vương Bài Thích Khách”.
Hắn bay vọt vào trong đội quân yêu ma, nhẹ nhàng vung kiếm.
Bí kiếm, Họa Ảnh.
Vô số bóng kiếm màu đen ầm ầm tỏa ra, giống như một đóa hoa vô cùng kỳ lạ đang nở rộ.
[Người chơi có hành động thuấn sát, đã phục hồi linh lực.]
[Người chơi có hành động thuấn sát, đã phục hồi linh lực.]
[Người chơi có hành động thuấn sát, đã phục hồi linh lực.]
[Người chơi có hành động thuấn sát, đã phục hồi linh lực.]
...
[Hồn lực + 12.]
[Hồn lực + 5.]
[Hồn lực + 9.]
...
Sau khi bí kiếm này được tung ra, xung quanh không còn lại một yêu ma nào.
Bên dưới lớp mặt nạ bạc, Cố Thanh Sơn lặng lẽ nhắm mắt lại.
Linh lực trong cơ thể chuyển động mãnh liệt. Theo như bí pháp đã nêu trong Bách Hoa Hóa Anh quyết, chúng được tích lũy lại từng chút từng chút một, sau đó hợp thành một thể rồi nhập vào linh hình trong đan điền. Được loại bí pháp kỳ diệu này tẩm bổ, linh lực hình rồng sẽ càng mạnh mẽ hơn.
Ngay sau đó, toàn bộ linh lực của Cố Thanh Sơn lại được bổ sung đầy đủ. Đây chính là điểm tuyệt vời khi dùng hồn lực để đột phá, chỉ cần tăng cấp thành công thì linh lực lập tức phục hồi đầy đủ trở lại.
Sóng linh lực trên người Cố Thanh Sơn đột ngột tăng thêm ba phần. Bây giờ, hắn đã là tu sĩ Kim Đan trung kỳ.
Hắn nhìn xung quanh một chút, phát hiện mình vẫn bị kẹt ở bên ngoài chiến trường như cũ, mà xung quanh đều là yêu ma cảnh giới Kim Đan và Trúc Cơ, còn những yêu ma thật sự mạnh mẽ thì đều ở trung tâm của chiến trường, đang chiến đấu với cường giả của Nhân tộc.
Người có tư cách xuất chiến đều là đại tu sĩ ở Nguyên Anh cảnh, Hóa Thân cảnh.
“Vẫn vậy, ngay cả tư cách tiến vào trung tâm chiến trường cũng không có...” Cố Thanh Sơn thoáng nhìn qua rồi lẩm bẩm, sau đó đột nhiên cao giọng, giận dữ gầm lên: “Không đủ! Như thế này vẫn không đủ!”
Ánh sáng vàng tiến thẳng vào không trung, lao một mạch đến nơi rất cao rất xa trong bầu trời.
Thân hình Cố Thanh Sơn hiện ra, hắn nhắm mắt rồi ngửa mặt lên trời, bắt đầu đột phá thêm lần nữa.
Địa kiếm yên lặng ở một bên bảo vệ cho hắn.
Một lát sau, Cố Thanh Sơn bỗng phun ra một ngụm máu tươi. Hắn khom lưng, từng ngụm màu tươi tuôn ra từ trong miệng hắn.
Trên khắp cơ thể hắn, chỗ nào cũng đau như bị đao cắt, kinh mạch cả người dường như đều bị đứt gãy, nhưng linh lực trên người hắn thì đang không ngừng tăng lên.
Kim Đan hậu kỳ.
Lúc này, “Kỹ nghệ Chiến Thần” đột nhiên hiện ra một hàng nhắc nhở.
[Bởi vì người chơi liên tục đột phá cảnh giới, nên công pháp dùng để đột phá tu vi tiến vào thời gian đợi hồi chiêu.]
[Tiếp tục bổ sung hồn lực có thể làm giảm bớt thời gian đợi.]
Tuy hệ thống không nói rõ thời gian này dài bao lâu, nhưng trong lòng Cố Thanh Sơn lại hiểu rõ.
Đơn giản là hệ thống muốn hắn khiêu chiến đối thủ cường đại lần nữa thôi.
Muốn đột phá thêm lần nữa, thì phải bổ sung hồn lực!
Địa kiếm phát ra âm thanh trầm thấp: “Ngươi quá nóng lòng cầu thành, nếu cứ như vậy thì không tốt cho sự ổn định của cảnh giới đâu.”
“Không sao, ta biết tự tính toán thế nào.” Cố Thanh Sơn nói.
Đối với tu sĩ bình thường mà nói, chuyện nóng vội, sốt ruột muốn mau chóng thành công cũng không phải là chuyện tốt gì. Nếu cứ điên cuồng đột phá cảnh giới như vậy sẽ gây ra ảnh hưởng rất lớn đối với thể xác và tinh thần, khiến cho tu sĩ còn phải hao phí nhiều thời gian hơn để điều dưỡng thân thể và thích ứng với cảnh giới.
Nhưng kiếp trước Cố Thanh Sơn đã đạt được cảnh giới chỉ dưới Phong Thánh một bậc, mà hiện giờ ký ức của hắn đã hoàn toàn thức tỉnh. Vì vậy, đối với hắn thì Kim Đan cảnh cũng giống như là trải nghiệm thêm một lần nữa thôi, căn bản sẽ không làm lòng của hắn dao động.
Điều duy nhất khiến hắn lo lắng, là cơ thể của hắn sẽ không chịu nổi mà bị thương.
Cố Thanh Sơn vỗ túi trữ vật, lấy cái bình Bách Hoa tiên tử đưa riêng cho hắn ra, sau đó đổ một viên thánh dược trị thương ra, cho vào miệng.
Đây là thuốc trị thương tốt nhất hiện nay.
Linh dược vừa vào miệng liền biến thành một dòng nước mát lành chảy vào bụng, sau đó tản ra khắp cơ thể.
Những đau đớn trong cơ thể tiêu tan hết, cảm giác ấm áp từ từ sinh ra, kinh mạch tưởng chừng như sắp đứt cũng dần dần khôi phục lại trạng thái ban đầu.
Trong đan điền, linh lực dâng trào mãnh liệt đã được trấn an, từ từ an tĩnh lại.
Cơ thể hắn nhanh chóng phục hồi.
Trong nháy mắt, những cơn đau khắp cơ thể dần đần biền mất, thay vào đó là từng trận ngứa ngáy kịch liệt, nhưng cảm giác tê ngứa này cũng biến mất rất nhanh.
Bây giờ, tình trạng của Cố Thanh Sơn chỉ như bị thương nhẹ mà thôi.
Đan dược này có thể được Bách Hoa tiên tử để ý đến, lại còn nghiêm túc truyền lại cho Cố Thanh Sơn, quả nhiên là không phải vật tầm thường.
Đáng tiếc là số lượng quá ít, chỉ có vẻn vẹn hai viên.
Cố Thanh Sơn thu thuyền bay vào, đứng trên bầu trời lặng lẽ quan sát chiến trường. Hắn híp mắt, đảo qua một vòng là có thể nhanh chóng nắm bắt rõ ràng toàn bộ tình hình trên chiến trường.
Uy lực công kích của Nhân tộc rất lớn, chỉ mới tấn công mấy lần mà đã cướp đi rất nhiều mạng sống của bọn yêu ma.
Nhưng mà, số lượng yêu ma quá nhiều.
Cố Thanh Sơn tận mắt nhìn thấy một tu sĩ thuật pháp ở nơi rất xa, chỉ vì nghỉ ngơi một lúc nên không kịp chạy thoát, cuối cùng bị bọn yêu ma cắn nuốt trong chớp mắt.
Yêu ma liên tục xông tới, quả thực là giết không hết, khiến cho người ta chỉ nhìn thôi đã thấy tuyệt vọng rồi.
Sao có thể có nhiều yêu ma như thế chứ?
Cố Thanh Sơn dõi mắt nhìn về phía xa, chỉ thấy phía sau yêu ma là cơn mưa lửa tầm tã từ trên trời rơi xuống, vô tình quét qua khắp nơi. Không có cách nào có thể chống cự được uy lực kinh khủng ấy, vì tránh mưa lửa mà yêu ma chỉ có thể liều mạnh chạy như điên về hướng này.
Cứ như vậy, áp lực của các tu sĩ Nhân tộc lại càng lớn.
Tu sĩ Nhân tộc chiến đấu lâu như vậy rồi, thể lực và linh lực đã tiêu hao gần như cạn kiệt nhưng không thể nhanh chóng bổ sung lại, mà số lượng yêu mà lại chỉ tăng chứ không giảm, càng ngày càng đông.
Cán cân thắng bại dần nghiêng về phía bọn yêu ma. Nếu như tình hình này vẫn tiếp tục phát triển, Nhân tộc nhất định sẽ thua.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.