Cố Thanh Sơn bỗng nhiên vỗ vỗ bả vai của hắn ta, ra hiệu đừng nói.
Cố Thanh Sơn nhìn hai con linh thú, nói: “Có lẽ các ngài tính sai một việc.”
Hai con linh thú nhìn về phía hắn.
“Thứ nhất, chiến tranh là do Nhân tộc không tiếc sinh mệnh để giúp thế giới này tồn tại tiếp, không phải chuyện gì đó để các ngài phiền chán.”
Cố Thanh Sơn tiếp tục nói: “Nếu như thế giới này bị hủy diệt, các ngài cũng sẽ xong đời.”
“Thằng nhóc…” Lưu Quang Bích Nguyệt Báo nhìn hắn chằm chằm, lẩm bẩm nói.
Tần Tiểu Lâu liều mạng nháy mắt ra dấu cho Cố Thanh Sơn, Cố Thanh Sơn lại coi như không nhìn thấy, vẫn cứ nói: “Thứ hai, tôi không phải xin các ngài làm thú cưỡi cho tôi, chỉ là bởi vì nơi này có thẻ bài của các ngài, cho nên đang chọn thôi.”
“Nếu như các ngài không muốn, đại khái có thể rời đi, về sau cũng không cần treo tên ở Bách Hoa tông nữa, bởi vì căn bản là các ngài không làm được chuyện đã hứa
“Thằng nhóc nhà ngươi… to gan!” Độc Giác Ô Chuy Mã nhảy dựng lên.
“Nơi này là Bách Hoa tông, ngài dám nói tôi to gan ở chỗ này?” Mắt Cố Thanh Sơn híp lại.
Trên người hắn toát ra sát khí, không gian khẽ động, kiếm xuất hiện trên tay hắn.
Kiếm kêu vù vù, tỏa ra chiến ý mãnh liệt.
Hực!
Ánh kiếm màu xanh nhạt quấn hết trường kiếm.
“Ngài có thể nói lại lần nữa không? Tiền bối?” Cố Thanh Sơn nhìn qua Độc Giác Ô Chuy Mã, khẽ nói.
Ba con linh thú lui một bước.
Lông toàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-gioi-tan-the-online/1373722/chuong-156.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.