Thế là hắn vui vẻ quay sang hỏi cô sư muội của mình: “Tú Tú, đứng mệt không? Lại đây sư huynh bế!”
Bên kia, Ninh Nguyệt Thiền lại hỏi một câu: “Sau này dốc lòng luyện kiếm hả?”
Vẻ mặt Cố Thanh Sơn lại trở nên bàng hoàng, chần chờ nói: “Ta cảm thấy lúc luyện kiếm mà có thời gian rảnh rỗi, thỉnh thoảng cũng có thể luyện một chút đao thuật.”
“Không thể!” Ninh Nguyệt Thiền lại khuyên can: “Cho dù là đao thuật hay kiếm thuật, quý ở chỗ một lòng chân thành, nhất định không thể phân tâm!”
“Vậy… vậy được.” Cố Thanh Sơn cố nói: “Vậy ta sẽ luyện kiếm cho tốt.”
“Ừm, thế mới đúng.” Ninh Nguyệt Thiền hài lòng nói.
Đám nam tu sĩ gục đầu xuống, không còn lời nào để nói.
Thánh nữ, phong cách thường ngày của nàng không phải như vậy!
Coong!
Coong!
Coong!
Một tiếng chuông to vang lên, vòng ba Tuế thí sắp bắt đầu.
Ninh Nguyệt Thiền tiếc nuối nói: “Ta phải đi rồi, trận thứ ba chính là ta sắp xếp.”
“Được.” Cố Thanh Sơn gật gật đầu, đưa cho nàng một lá bùa truyền tin.
Đây là bùa truyền tin của hắn.
Ninh Nguyệt Thiền lặng lẽ nhận lấy, lại lấy ra bùa truyền tin của nàng, cúi đầu đưa cho hắn.
Đám nữ tu sĩ che miệng, ý cười tràn ngập trong mắt.
Da mặt Ninh Nguyệt Thiền vốn mỏng, quay đầu nói khẽ: “Các sư muội, chúng ta đi!”
“Sư huynh, bọn muội đi trước, gặp lại sau!”
“Tạm biệt.”
“Tạm biệt tỷ tỷ.”
“Muội muội, ngoan ngoãn nghe lời sư huynh của muội, có rảnh thì đến Thiên Cực tông chơi!”
“Được, muội sẽ tới!”
Mọi người chào nhau xong,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-gioi-tan-the-online/1373691/chuong-125.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.