Cố Thanh Sơn là người đã biết thì không có cái gì là không nói, mà đã nói thì nói vô tận.
Buổi trưa rất nhanh đã đến, hai người lấy lương khô Tần Tiểu Lâu làm ra ăn, sau khi rửa ráy một chút, liền nhắm mắt lại bắt đầu ngồi thiền điều tức.
Ước chừng qua một canh giờ, bầu trời phía bên ngoài truyền tới từng hồi sấm sét. Sau đó, lại có người hô to ở khắp nơi.
“Đã đến giờ rồi!”
“Mời các vị xuất phát!”
“Sắp bắt đầu rồi, có thể ra ngoài rồi!”
Các tu sĩ rất nhanh đã di chuyển, từng nhóm từng đoàn tập trung lại, sau đó đi ra ngoài.
“Sư huynh?” Tú Tú mở mắt ra, nhìn cố Thanh Sơn hỏi.
“Chúng ta cũng đi thôi.” Cố Thanh Sơn cười nói.
Hai người liền theo dòng người đông đúc như thủy triều đi ra bên ngoài, một mạch đi tới đỉnh Uy Sơn. Nơi này đã sớm được xây dựng thành một quảng trường rộng rãi, các tu sĩ và tán tu đợi thi, các võ giả đứng đông nghịt trong đó, phát ra những tiếng bàn tán xôn xao.
Qua một khắc, đột nhiên có người ngự không bay tới, la lớn: “Sau hai mươi hơi thở, Thiên Cung hiện thế, xin mời các vị chuẩn bị lên Thiên Cung.”
Nghe được lời này, đám người từ từ im lặng, mọi người đều vận sức chờ phát động, chỉ chờ thời cơ đến.
“Sư huynh, Thiên Cung mà họ nói là thế nào? Nhị sư huynh nói có sấm, có phải sấm sắp tới rồi hay không?” Tú Tú đột nhiên tò mò hỏi.
“Muội cứ xem là biết.” Cố Thanh Sơn không nói cho nàng. Hắn chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-gioi-tan-the-online/1373687/chuong-121.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.