Tạ Đạo Linh dừng lại, không quất roi xuống nữa.
Phượng Hoàng yêu thở phào, tiếp tục lấy lòng: “Đại nhân, không, Thần Tôn đại nhân, ngài có phân phó gì không?”
Tạ Đạo Linh suy nghĩ một chút rồi nhìn Cố Thanh Sơn.
Cố Thanh Sơn nói: “Có thể đi rồi. Con đã hấp thu xong sức mạnh của hai con rồng.”
Tạ Đạo Linh đặt tay lên đầu Phượng Hoàng yêu, hạ một loạt mấy cấm chế mạnh nhất.
“Yêu quỷ của thế giới này đến từ đâu?” Tạ Đạo Linh hỏi.
Phượng Hoàng yêu đáp: “Là một đám ở Thượng Giới không lăn lộn nổi ngoài đời, lưu lạc đến núi Tu Di. Bây giờ bọn chúng đã sợ đến tè ra quần, đã trốn về Thượng Giới rồi.”
Tạ Đạo Linh thấy nó trả lời không tệ, liền ném một vật xuống.
“Được rồi, từ nay về sau ngươi hãy theo ta. Ta sẽ không bạc đãi người trong nhà, hãy ăn đi.”
Phượng Hoàng yêu đã bị hạ cấm chế, vò đã mẻ không sợ rớt, quyết định nuốt vật kia vào.
Ngọt!
Mềm!
Rốt cuộc là thứ gì vậy?
Nó chỉ nhìn Tạ Đạo Linh, không dám hỏi nhiều.
Nhưng thứ này đến từ kẻ địch mạnh như thế, không, là chủ nhân, có dùng mông để suy nghĩ cũng biết nhất định là thứ tốt.
Không biết tại sao, trong lòng Phượng Hoàng yêu dâng lên một sự cảm kích lẫn kính sợ.
Cố Thanh Sơn truyền âm hỏi: “Sư tôn, người cho nó ăn cái gì vậy?”
“Đường đậu.” Tạ Đạo Linh đáp.
“Đường đậu?”
“Ừm, chính là đường đậu. Vừa rồi nó mắng chúng ta là cẩu nam nữ, bây giờ còn đòi dùng đan dược tốt sao? Không đời nào.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-gioi-tan-the-online-ngay-tan-cua-the-gioi/4568724/chuong-1454.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.