Lúc này Cố Thanh Sơn mới cúi đầu nhìn lại.
Chỉ thấy mọi người đang vây quanh thi thể của hắn để làm gì đó.
Có vài người đang phát động thuật pháp trị liệu, vẫy về phía thi thể hắn.
Cố Thanh Sơn phóng thần niệm ra, nhìn lại một chút phía ngoài phi thuyền.
Phi thuyền không còn được Tô Tuyết Nhi điều khiển, liền tiến vào hình thức lái tự động, tốc độ không chỉ chậm lại mà các loại công kích cũng đã ngừng rồi.
Từng đàn chim xương không ngừng theo sát.
Đầu lâu khổng lồ đang tiến từ xa đến gần, đi theo phía sau phi thuyền.
Xem ra mình đột nhiên chết đi là sự đả kích không nhỏ đối với cả nhóm.
Cố Thanh Sơn lặng yên trong phút chốc.
Hắn giơ trường kiếm lên, vạch ra từng ánh kiếm ngưng tụ giữa không trung.
"Mau nhìn kìa!" Sỏa Cường hoảng sợ nói.
Mọi người chỉ thấy trường kiếm nhanh chóng vạch ra hai quầng sáng giữa không trung, ngưng tụ thành chữ:
"Để tôi giải quyết quái vật bên ngoài!"
"Mọi người mau trốn đi, nhất định phải chờ tôi trở về!"
Quầng sáng dần dần tụ thành ánh kiếm, treo giữa không trung không nhúc nhích, tỏa ra kiếm ý bén nhọn.
Lam Tụ buột miệng hỏi: "Chuyện này rốt cuộc là sao?"
Ánh mắt Tô Tuyết Nhi lại sáng lên.
Cô từng nghe Diệp Phi Ly và Liêu Hành kể về trận chiến ở Hoàng Tuyền, lúc này đã hiểu.
"Anh ấy hóa thành linh hồn để chiến đấu."
Tô Tuyết Nhi lớn tiếng nói với song kiếm giữa không trung: "Thanh Sơn, cố lên!"
Song kiếm hơi khựng lại, sau đó vạch ra hai vầng sáng hình cung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-gioi-tan-the-online-ngay-tan-cua-the-gioi/4568658/chuong-1388.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.