“Còn mạnh hơn khoa học kỹ thuật của chúng ta sao?” Tô Tuyết Nhi hỏi.
“Mạnh hơn nhiều.” Cố Thanh Sơn nói ra lời từ tận đáy lòng.
“Hơn cả Thiên Thần Rực Lửa mà năm đó anh tạo ra...”
Tô Tuyết Nhi đang tiếp tục hỏi, chợt bị âm thanh điện tử cắt đứt:
[Cố Thanh Sơn các hạ, xin hỏi còn muốn biết tin tức nào nữa không?]
Tô Tuyết Nhi không thể làm gì khác là bực bội im lặng.
“Ngươi vừa dùng sóng não để truyền?” Cố Thanh Sơn hỏi ngược lại.
[Đúng vậy.] Âm thanh điện tử vang lên.
“Rốt cuộc ngươi để lại loại năng lực gì? Là truyền sóng não sao?” Cố Thanh Sơn hỏi lại.
[Truyền số liệu chỉ là bản năng sinh mạng của tôi, còn năng lực mà bổn binh khí siêu thời không để lại chính là để tham gia chiến tranh.] Âm thanh điện tử nói.
Cố Thanh Sơn khoanh tay nói: “Binh khí thì sao? Bây giờ ta rất cần binh khí khoa học kỹ thuật đấy.”
Âm thanh điện tử trả lời: [Từ trạng thái của công cụ điều chỉnh diện mạo chuyển hóa thành binh khí chiến tranh cách một khoảng rất dài, cần tiêu hao một thời gian nhất định.]
“Được rồi, không vội, có một vật chúng ta có thể dùng ngay bây giờ.”
Cố Thanh Sơn vươn tay, dán vào nơi nào đó trên đoàn tàu, dùng sức nhấn lên một cái nút.
Đây là cạnh cửa sổ số mười một của toa tàu thứ ba.
Lúc Cố Thanh Sơn nhấn nút, một nắm đấm màu xám lập tức bắn ra.
Bỗng nhiên, giọng nói của Sỏa Cường từ bên kia đoàn tàu truyền đến: “Không tốt! Hai con chó đều đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-gioi-tan-the-online-ngay-tan-cua-the-gioi/4568647/chuong-1377.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.