Trương Anh Hào ném thi thể của hai gã đại hán vào trong dòng chảy hư không hỗn loạn, nhìn hai thi thể dần dần tan biến trong gió.
Một lát sau, anh ta mới quay người lại, hoài nghi hỏi:
“Đại Ca, Cố Thanh Sơn, có một việc tôi vẫn không rõ lắm.”
Đại Ca khoanh tay, ung dung đáp: “Cậu nói đi.”
“Nếu chúng ta muốn quay về cứu nữ sĩ Hắc Hải, tại sao lại phải đợi đến thời khắc khi bà ấy sắp chết chứ? Dù sao cuộc đời bà ấy dài đằng đẵng, chúng ta có thể lựa chọn một thời điểm an toàn, mang bà ấy về lại thời đại của chúng ta.”
Đại Ca lắc đầu: “Thời không chính là thứ nguy hiểm nhất.”
Hắn ta vỗ vai Cố Thanh Sơn, nói: “Cậu nhìn đi, tên nhóc này đi đến thời Viễn Cổ mà còn có thể trở về này. Thật ra, tôi cũng muốn biết cậu ta đã đi đâu, đến thời điểm nào, và làm sao có thể bình yên trở về như thế.”
Cố Thanh Sơn nhún vai đáp: “Tình huống khi đó của tôi rất đặc biệt. Tôi đã đi qua rất nhiều thế giới song song trong một thời gian ngắn. Về sau, khi tôi thật sự đến thời đại Thượng Cổ, cũng chỉ ở trong một thời điểm đặc biệt nào đó.”
“Thời điểm? Thời điểm đặc biệt như thế nào?” Đại Ca hỏi.
Cố Thanh Sơn đáp: “Thời điểm đó bị Tiên Vương giấu đi, là khoảnh khắc khi ông ta bỏ mình.”
Đại Ca tỏ vẻ đã hiểu: “Khó trách, thì ra là thời gian Đảo Hoang.”
Diệp Phi Ly xen vào: “Cái gì là thời gian Đảo Hoang?”
“Chính là dùng năng lực đặc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-gioi-tan-the-online-ngay-tan-cua-the-gioi/4568627/chuong-1357.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.