… Quái vật thích ăn linh hồn và máu thịt, chắc cũng không đến nỗi bài xích những đồ ăn như này.
Cố Thanh Sơn lặng lẽ nghĩ, lấy đũa, bắt đầu ăn lẩu.
“Nếu ngươi chưa ăn no, không ngại thì qua đây ăn cùng nhau.”
Hắn gọi quái vật.
Ngửi thấy mùi thơm, đôi mắt trên tấm khiên dần dần hướng về phía bàn linh thực.
“Đồ ăn thấp kém quá.” Nó châm chọc nói.
Cố Thanh Sơn lắc đầu nói: “Ăn là một phương pháp giết thời gian, ngươi không ăn đấy là việc của ngươi, dù sao sau này mỗi ngày ta đều ăn ba bữa.”
Hắn dùng đũa gắp một miếng thịt từ trong nồi lẩu, chấm tương, bỏ vào miệng, ăn ngon lành.
Ăn xong miếng thịt, đũa lại di chuyển sang đĩa cá tươi ngon bên cạnh.
Ăn được một lúc, hắn bỏ đũa xuống, bưng rượu lên uống một ngụm.
Bên trong sự mát lạnh sảng khoái, có thêm ít vị cay.
Đây là rượu linh cốc cao cấp.
Chậc…
“Những tháng ngày thế này, dù cho ta làm tiên ta cũng không đổi.” Cố Thanh Sơn cảm thán một tiếng.
Hắn đặt cốc rượu xuống, tiếp tục cầm đũa.
Quái vật im lặng nhìn.
Hơn mười nghìn năm qua, nó bị nhốt ở hoa viên vắng vẻ đìu hiu, không có biện pháp làm gì được.
Vừa rồi tuy rằng ăn mấy linh hồn, nhưng căn bản không thể làm no bụng, ngược lại còn khiến cho cơn đói khát càng khó xua tan.
Con kiến bé xíu đối diện tuy rằng rất yếu đuối, nhưng lại am hiểu việc nấu một số đồ ăn để giết thời gian.
Giết thời gian…
Đôi mắt trên tấm khiên từ từ chuyển động,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-gioi-tan-the-online-ngay-tan-cua-the-gioi/4568570/chuong-1300.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.