"Bỏ đi... vậy là chúng ta đi đúng đường rồi." Cố Thanh Sơn do dự nói: "Nhưng mà biết đường thôi thì chưa đủ, còn phải tìm ra phương pháp đối phó phù hợp nhất, mới có thể đi sâu vào trong di tích."
Quốc vương lúc này mới lên tiếng:
“Chờ một chút, thông tin bị phong ấn trong đầu ta đang dần xuất hiện.”
Quốc vương vừa nói xong, lập tức nhắm hai mắt lại.
Mọi người đành phải đứng chờ đợi.
Một lát sau.
Quốc vương mở mắt ra, lấy ra một cây quyền trượng dài bằng nửa cánh tay.
Y xúc động nói: "Đây là quyền trượng của Quốc vương được truyền lại qua nhiều triều đại, mỗi một đời Quốc vương không được để nó cách xa mình. Ta luôn nghĩ quy định này chỉ là lễ nghi do tổ tiên lập ra, không ngờ lại dùng tại nơi này.”
Y nắm chặt quyền trượng, dùng hết sức đâm vào hư không.
Rầm!
Trong khoảng không phát ra một tiếng vang dội.
Quyền trượng bị bắn ngược trở lại.
Ánh mắt của mọi người sáng lên.
Có cửa!
“Tiếng động lớn quá, nhanh một chút đi.” Trương Anh Hào nhắc nhở.
“Ta biết rồi.” Quốc vương trả lời.
Y nắm chặt quyền trượng, lại đâm mạnh vào hư không lần nữa.
Rầm!
Rầm!
Rầm!
Tiếng va đập phá tan sự yên tĩnh, vang dội khắp bốn phía trong bóng đêm.
Bỗng nhiên sắc mặt Diệp Phi Ly thay đổi.
“Tôi nghe được tiếng của quái vật kia, nó đang nhanh chóng đi đến từ bên trên.”
Trong lòng mọi người hoảng sợ.
Không ngờ con quái vật kia còn chưa đi.
Lẽ nào lúc nãy không thấy mọi người, nên nó đã nằm chờ ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-gioi-tan-the-online-ngay-tan-cua-the-gioi/4568566/chuong-1296.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.