Vách tường cảm ứng được máu của y, lập tức phát ra âm thanh ầm ầm rồi từ từ thối lui sang hai bên.
Rất nhanh, một cánh cửa bằng đồng to lớn xuất hiện trước mặt mọi người.
Cánh cửa này trơn nhẵn, không có vật gì bên trên, nhưng lại tản ra mùi vị máu tanh nồng nặc.
Một cảm giác tang thương cổ kính dâng lên từ tận đáy lòng.
“Cảm giác thật không tốt.” Trương Anh Hào bứt rứt nói.
"Tôi cũng có cảm giác như vậy." Đại Ca nói.
Cánh cửa bằng đồng yên lặng không một tiếng động nhưng lại phảng phất như đang phát ra hàng trăm vạn tiếng kêu khóc mơ hồ, liên miên không dứt.
Giọng nói của quốc vương vang lên:
“Từ xưa tới nay, cánh cửa này niêm phong thứ gì ở bên trong ta cũng không biết, nhưng nếu đây là thứ mà Thần Sinh Mệnh lưu lại, hẳn là ẩn chứa lợi ích to lớn.”
Cố Thanh Sơn nói: “Tổ tiên các ngươi có lưu truyền lời dặn gì không?”
Quốc vương vốn không muốn nói, nhưng trong lòng hiện lên một tiếng báo động.
Đây là sức mạnh từ khế ước.
Mình phải nói cho đối phương biết.
Nếu không, khế ước sẽ làm mình bị trọng thương.
Quốc vương không thể không nói: “Nó liên quan đến bí mật của chúng thần, tổ tiên truyền lại một câu nói: Cánh cửa này chỉ có thể mở ra khi hoàng thất lâm vào tình thế nguy cấp liên quan đến sống chết. đồng thời, nó chỉ có thể mở ra một lần, tuyệt không có lần thứ hai.”
“Cho nên chúng ta nhật định phải toàn lực ứng phó.”
Cố Thanh Sơn đánh giá cánh cửa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-gioi-tan-the-online-ngay-tan-cua-the-gioi/4568562/chuong-1292.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.