Trong phút chốc, cô gái cao gầy quyết định cứ giữ nguyên cảnh giác, thờ ơ lạnh nhạt.
Cố Thanh Sơn lén nhìn Sơn Nữ một cái.
Sơn Nữ lập tức hiểu ý.
“Ha ha, cậu muốn ăn đồ tôi nấu?” Cô dùng giọng nói già nua hỏi.
“Đúng vậy, lão tiên sinh, tôi muốn ăn đồ ngài nấu.” Đại hán khẳng định lại lần nữa.
Đùa à, đây chính là ông cụ chỉ đường trong truyền thuyết, mình vất vả lắm mới gặp được một lần, há có thể buông tha cơ hội này?
Sơn Nữ dẫn nước rửa tay, dùng các loại gia vị, nhanh chóng nấu xong một chén mì.
Người kia sắc mặt vui vẻ, nhận lấy bát, không ngại nóng ngửa đầu đổ vào miệng, ngay cả nước mì cũng uống sạch.
Ăn xong mì rồi, trên mặt đại hán lộ ra vẻ tưởng nhớ, thỉnh thoảng phát ra một tiếng tán thưởng.
Sơn Nữ và Cố Thanh Sơn không nói được một lời.
Lát sau, đại hán lấy lại tinh thần, ôm quyền nói: “Lão tiên sinh, xin hỏi tôi phải đến thế giới Phi Tuyết như thế nào?”
“A? Cậu muốn truyền tống tới thế giới Phi Tuyết?” Sơn Nữ hỏi.
Đại hán than thở: “Nhớ lại năm xưa, tôi cũng là đệ nhất thiên hạ ở thế giới Phi Tuyết, một ngày kia thần công đại thành, xé rách hư không tới đây. Ai ngờ nơi này gà không ỉa chim không thèm đẻ trứng, một thân bản lĩnh của tôi không dùng được, cũng chẳng biết rời đi như thế nào, chỉ có thể đau khổ lay lắt qua ngày.”
Nói xong giọng của gã đã mang theo chút nức nở: “Vạn mong lão tiên sinh chỉ cho một con đường,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-gioi-tan-the-online-ngay-tan-cua-the-gioi/4568408/chuong-1138.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.