Cố Thanh Sơn cười bồi, nói: "Trong lòng con đã rõ, đây cũng là đã xúc phạm thần linh rồi còn gì?"
Tạ Cô Hồng thở dài nói: "Về sau con không thể hành sự như thế, nếu không thì ngày nào đó đắc tội thần linh, ngay cả ta cũng không cứu được con!"
Cố Thanh Sơn nói: "Thực ra đã đắc tội rồi."
Tạ Cô Hồng im lặng.
"Đúng vậy." Ông chậm rãi: "Mệnh thần nhất định sẽ cực kỳ căm ghét con."
"Muốn thần linh vui rất khó, nhưng muốn thần linh căm ghét lại rất đơn giản. Về sau con gặp lại người của Mệnh thần thì trốn xa càng sớm càng tốt."
"Còn nữa, về sau không nên tùy tiện gây chuyện, nhìn tình thế thật rõ ràng rồi mới ra tay!"
Cố Thanh Sơn có chút không hiểu, hỏi: "Sư tôn, những lời này là có ý gì?"
Tạ Cô Hồng im lặng một lát, mới nói: "Mệnh thần bảo vệ Phong chủ các phong."
Cố Thanh Sơn lại cười lên: "Hắn ta là thần linh, không ai dám không nghe lời thần linh, có đúng không?"
"Đúng, Cố Thanh Sơn, con phải biết, chúng ta đều là tạo vật của thần linh, mệnh lệnh của thần linh chính là ý nghĩa của sự tồn tại của chúng ta.
"Sư tôn, người thật sự nghĩ như vậy sao?"
"Không, thần linh nghĩ như vậy."
"Vây sư tôn thì sao?"
"Ta rất biết ơn bọn họ đã trao cho ta sinh mệnh, nhưng nếu ta là sinh mệnh thì sẽ có cách thức suy nghĩ riêng."
Tạ Cô Hồng vỗ vỗ tay.
Một bóng người hiện ra trong không trung.
Lạc Băng Ly.
Nàng nói với Cố Thanh Sơn: "Ta cần một giọt máu của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-gioi-tan-the-online-ngay-tan-cua-the-gioi/4568213/chuong-941.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.