Ánh mắt Trương Anh Hào lóe lên, lại hỏi: “Bộ đội chiến giáp cơ động tiên phong Đế quốc do ai đang chỉ huy?”
Hoàng hậu lập tức hiểu ra, quay đầu nhìn về phía lão thần kia.
Nếu không vào được Thiết Mạc, vậy thì trực tiếp tìm tướng lĩnh chỉ huy quân đội, nói không chừng có thể ngăn cản quân đội tiến lên.
Giờ, thiếu nhất chính là thời gian.
Nhất định phải nghĩ cách trì hoãn chiến tranh bộc phát, cho đến khi Cố Thanh Sơn và Hoàng đế phân thắng bại!
Lão thần vội vàng nói: “Là nguyên soái lục quân - Trương Bội Giáp, giờ tôi đi tìm anh ta!”
Ông mở quang não, bấm một dãy số.
Tín hiệu được kết nối nhưng lại bị từ chối trò chuyện.
Lão thần híp mắt, trầm tư nói: “Anh ta từ chối thỉnh cầu trò chuyện của tôi.”
Hoàng hậu nói: “Tình hình thời chiến khác biệt, nguyên soái không trò chuyện cũng có thể hiểu được, may mà bình thường anh ta cũng coi như nghe lời ta.”
Hoàng hậu lập tức quyết định nói: “Không được, ta phải phái đặc sứ đi một chuyến, có lẽ có thể thuyết phục anh ta tạm thời án binh bất động.”
Dù là nguyên soái chỉ có thể trì hoãn chiến tranh bộc phát trong giây lát, nhưng nói không chừng thế cục sẽ có biến hóa.
Lão thần kia hỏi lại: “Nhưng phái ai đi đây? Phương pháp này sẽ bị không ít người để mắt, nếu nguyên soái nghiêng về phe Hoàng đế, bản thân đặc sứ cũng sẽ nguy hiểm.”
Hoàng hậu suy tư nói: “Không thể phái quan văn đi, quan văn ngay cả quân doanh cũng chẳng vào nổi đâu.”
Lão
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-gioi-tan-the-online-ngay-tan-cua-the-gioi/4567689/chuong-417.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.