"Nhân bản bề ngoài là đơn giản nhất." Liêu Hành nói: "Nhân bản thể lực, chỉ số IQ, trí nhớ thì khó hơn, nhưng cửa ải khó khăn lớn nhất chính là nhân bản ký ức. Ngoại trừ lão Thang, tới giờ còn chưa có ai phá được cửa ải đó."
Một người nhân bản có ký ức giống hệt bản gốc mới được xem là nhân bản hoàn mỹ. Còn nếu không có ký ức, người nhân bản chỉ được coi là một người có đặc điểm bề ngoài và sinh lý tương đồng, trên thực chất đã là một người khác.
"Vậy các bộ phận cơ thể thì sao? Không phải những bộ phận đó rất dễ tạo ra sao? Bây giờ trên phương diện chữa bệnh ngược lại không cấm chuyện này." Diệp Phi Ly nói.
"Bộ phận thân thể đương nhiên đơn giản, lão Thang vốn là người đứng đầu của cả hai lĩnh vực sinh vật học và y học." Liêu Hành nói.
"Người như vậy chắc chắn chữa bệnh cũng rất lợi hại." Diệp Phi Ly cảm khái nói.
Choang!
Bình rượu rơi trên mặt đất.
Liêu Hành đứng bật dậy, khuôn mặt âm trầm đáng sợ.
Đúng rồi, người như Thang Quân sao có thể chết bởi vì nhồi máu cơ tim cơ chứ!
Liêu Hành lấy quang não cá nhân ra, gọi: "Nữ Thần Công Chính."
Nhưng quang não không có chút động tĩnh gì.
"Nữ Thần Công Chính, lần này tôi có chuyện quan trọng, tôi lấy danh nghĩa nhà khoa học ra để thề đấy!"
Quang não lập tức sáng lên.
[Chào ngài Liêu, xin mời ngài nói.] Giọng Nữ Thần Công Chính vang lên.
"Tôi muốn điều tra tất cả mọi thông tin mà bác sĩ Thang để lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-gioi-tan-the-online-ngay-tan-cua-the-gioi/4567662/chuong-390.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.