Bà lão mở áo choàng ra, cho Tô Tuyết Nhi nhìn thấy xương trắng không có chút máu thịt nào. Khi cô nhìn thấy bộ dạng đó của đối phương, trên mặt toát lên vẻ không đành lòng. 
Một người có thể tàn nhẫn tới cỡ nào mới đối xử với chính mình như vậy? 
"Không cần mang vẻ mặt đó đâu, ta rất hài lòng đối với hoàn cảnh hiện tại của mình." Giọng của bà lão tiếp tục vang lên: "Cô chỉ là một vị tiểu thư trẻ tuổi, đương nhiên không biết rõ, trong Chư Giới Tận Thế, sống sót là một chuyện xa xỉ tới cỡ nào." 
"Chư Giới Tận Thế?" Tô Tuyết Nhi nhạy bén bắt được từ này. 
"Chúng ta cũng không nên đứng nói chuyện như vậy, mời ngồi." Bà lão nói. 
Hai cái ghế sô pha bằng gỗ cổ xưa đột nhiên xuất hiện, vững vàng hiện ra bên cạnh lò sưởi. 
Bà lão đưa lưng về phía lò sưởi, ngồi xuống ghế sô pha. 
Tia sáng ấm áp từ sau lưng bà lan ra, vẽ thành những đường nét đại khái quanh thân hình bà. Vì gương mặt bà đã khuất vào trong bóng tối, nên không hề có vẻ khủng bố dọa người. 
Bà tỏ ý bảo Tô Tuyết Nhi ngồi lên một cái ghế khác. 
Cô bước đến, ngồi xuống nhìn đối phương. Chẳng biết tại sao, trong lòng cô bỗng nhiên cảm thấy thả lỏng và ấm áp. 
"Cô muốn nhìn tương lai của mình một chút không?" Bà lão hỏi. 
"Không muốn." Tô Tuyết Nhi lắc đầu. 
"Tại sao chứ? Có thể nhìn trộm vận mệnh không phải là một chuyện rất tốt sao?" 
"Tôi là vì thoát khỏi vận mệnh mà tới đây, cho nên tôi 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-gioi-tan-the-online-ngay-tan-cua-the-gioi/4567547/chuong-275.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.