“Thế…” Cố Thanh Sơn ngập ngừng hỏi: “… Nếu đối phương có sư huynh hay sư trưởng ra mặt thì làm sao?”
Tần Tiểu Lâu liền ôm quyền: “Tại hạ là Tần Tiểu Lâu của Bách Hoa tông, đệ tử chân truyền dưới trướng Bách Hoa thánh nhân, xin hỏi huynh đài thuộc môn nào phái nào?”
“… Đây là huynh đang bám vào danh tiếng của sư phụ.”
“Tuyệt đối đừng có nói!” Tần Tiểu Lâu cuống quít xua tay: “Biện pháp này là giúp đệ giải sầu ở tiền tuyến.”
“Đây chính là bí quyết giải buồn cuối cùng của ta, lần này truyền xuống cho đệ.”
“Thế nào, sư huynh đủ thơm thảo chứ?”
“… Đủ.”
“Sư huynh có đủ tình nghĩa hay không?”
“… Đủ.”
Tần Tiểu Lâu lại nhìn về phía Ngỗng trắng và Tú Tú: “A đúng rồi, sư huynh, sư muội, hai người cũng đừng nói cho sư phụ nhé, tất cả mọi người đều chỉ muốn tốt cho Thanh Sơn thôi mà.”
Tú Tú bất đắc dĩ nói: “Nể mặt tam sư huynh, muội không nói.”
“Đại sư huynh, hì hì, xin huynh cũng đừng nói!” Tần Tiểu Lâu vờ thở dài, nói.
Ngỗng trắng híp mắt, lạnh lùng nói: “Yên tâm, ta không nói.”
Tần Tiểu Lâu liền yên lòng.
Hắn ta suy nghĩ một chút, cảm thấy mình thực sự là vị sư huynh rất quan tâm đến sư đệ.
Đến khi mấy người rời đi, điện Phong Lan chỉ còn lại Cố Thanh Sơn.
Cố Thanh Sơn nhìn thẻ ngọc trong tay, “ôi chao” một tiếng, vẫn bỏ vào túi Trữ Vật.
Quên đi, dù Tần Tiểu Lâu không đứng đắn thế nào thì nói cho cùng vẫn là có lòng tốt.
Bỗng nhiên một tia lửa bay tới.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-gioi-tan-the-online-ngay-tan-cua-the-gioi/4567429/chuong-157.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.