Lục Tử Khâm trở về nhà khi trời vừa sụp tối, nhìn thấy bàn thức ăn vẫn còn nguyên chưa ai động đũa vào, anh lại đưa mắt nhìn lên cánh cửa phòng đang đóng chặt kia lên tiếng hỏi dì Trương.
“Thiếu phu nhân chưa ăn tối sao?”
“Thưa… thiếu phu nhân vẫn chưa về ạ.”
Lục Tử Khâm nghe dì Trương nói thế khẽ nhíu mày nhìn lại đồng hồ. Đã hơn bảy giờ tối rồi sao cô còn chưa về, chẳng lẽ xảy ra chuyện gì rồi sao? Lấy điện thoại trong túi ra lập tức gọi cho cô, nhưng đầu dây bên kia đã khóa máy không thể gọi được. Trong lòng dâng lên cảm giác bất an, anh ném chiếc cặp lên ghế sofa nhanh chân bước vội ra ngoài lái xe đi.
Tiểu Vy bị nhốt trong nhà vệ sinh hết nửa ngày với cả thân thể ướt sũng. Trời lập đông nên vô cùng lạnh, cả người cô lại ướt khiến cô run lên vì lạnh.
Gọi đến khang cả giọng vẫn chẳng có ai lên để giúp cô. Trời tối hẳn, bên trong nhà vệ sinh lại bị ngắt điện tối om. Tiểu Vy co ro trong một góc nhà vệ sinh tự ôm lấy thân mình run lên. Cô thật sự rất sợ cảm giác một mình trong bóng tối thế này, cô bật khóc nức nở khi gọi mãi mà chẳng có ai nghe thấy.
Giây phút này cô lại nhớ đến Tử Khâm, trước đây mỗi lần cô xảy ra chuyện anh đều đến kịp lúc bảo vệ cô. Nhưng lần này xem ra cô đã không còn may mắn như thế nữa rồi. Cảm giác mệt mỏi khi nhiệt độ cơ thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-gia-la-vi-hon-phu/3480282/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.