Cái ôm bất ngờ làm Tiểu Vy không hiểu gì cả, sao tự nhiên anh ấy lại về nhà vào giờ này nhỉ! Cái ôm khá chặt của anh khiến cô cảm thấy ngột ngạt, đưa tay lên vỗ nhẹ vào lưng anh cô nói.
“Anh …anh ôm chặt quá tôi không thở được.”
Câu nói của Tiểu Vy làm anh giật mình nới lỏng tay, kéo cô ra khỏi lòng mình anh hỏi.
“Có chuyện gì xảy ra vậy? Sao anh gọi em không nghe máy?”
“Anh gọi sao? Lúc nãy tôi đang tắm nên…”
Câu nói còn chưa hết câu, Tiểu Vy chợt nhớ lại việc mình đang tắm ngủ quên, nhìn lại người mình cô mới phát hiện cô đang ngồi gọn trong vòng tay anh chỉ với một chiếc áo choàng quấn lấy. Nét mặt trở nên lúng túng cô hét lên kéo chiếc áo choàng che chắn trước ngực, rời khỏi vòng tay Lục Tử Khâm cô mắng.
“Lục Tử Khâm sao anh lại tự tiện xong vào phòng tắm của người khác như vậy hả?”
“Anh…”
“Anh gì mà anh, ra ngoài!”
Không biết nên nói gì, Lục Tử Khâm đứng lên bước vội ra ngoài. Ngồi trên sofa anh lại suy nghĩ về hành động của mình lúc nãy mà tự thấy buồn cười, anh cứ tưởng cô… Suy nghĩ vu vơ làm Lục Tử Khâm nhếch môi cười khổ. Nhìn lại bộ dạng ướt sũng của mình vì vừa bế cô ra khỏi bồn tắm, anh cũng đứng lên tháo cà vạt rồi mở mấy chiếc cút áo định thay. Nhưng nhớ ra mình vẫn còn đang ở phòng của cô, định bước về phòng thì đúng lúc Tiểu Vy cũng từ nhà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-gia-la-vi-hon-phu/3465314/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.