Trong căn phòng rộng lớn, Lục Nhã Như nằm trên chiếc giường lớn vươn vai thức dậy sau một giấc ngủ dài. Cơn đau đầu ập đến làm đôi hàng lông mày cô nhíu lại, đưa tay xoa xoa vầng thái dương cô khẽ nói.
“Sao lại đau đầu như vậy chứ! Dì Trương ơi lấy cho con cốc nước đi!”
Chợt cô nhớ đến chuyện dì Trương đã đưa sang biệt thự của Lục Tử Khâm, cô lại khẽ cào nhào.
“Có mỗi dì Trương anh cũng tranh với em được, anh đúng là hẹp hòi mà.”
Nâng đôi mắt mệt mỏi lên nhìn thấy căn phòng xa lạ làm Lục Nhã Như giật mình ngồi bật dậy.
“Đây là đâu? Sao mình lại ở đây? Đêm qua mình đi uống rượu với chị Lệ Nhi cơ mà, chị ấy đâu rồi?”
Đưa mắt tìm kiếm xung quanh, vô tình nhìn xuống người mình. Quần áo cô đâu? Bộ quần áo ngủ rộng lớn này là của ai thế này? Đêm qua đã xảy ra chuyện gì, sao cô chẳng nhớ gì cả vậy?
Cánh cửa phòng mở ra Vũ Ninh Phong chuẩn soái trong chiếc quần âu đen cùng sơ mi trắng đẩy cửa bước vào. Nhìn thấy Vũ Ninh Phong đầu óc Lục Nhã Như như muốn nổ tung, chuyện gì đang xảy ra vậy? Sao anh ta lại ở đây? Chẳng lẽ đêm qua…
“Cô dậy rồi sao? Dậy rồi thì thay quần áo xuống dưới ăn sáng đi!”
“Anh… ở đây là đâu? Sao tôi lại ở đây? Còn nữa đêm qua… đêm qua…”
Nhã Như vừa lúng túng hỏi Vũ Ninh Phong hai tay bối rối bấu chặt vào tấm chăn trước ngực. Nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-gia-la-vi-hon-phu/3459634/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.