Sau khi kết thúc bữa tiệc, Vũ Ninh Phong trở về công ty của mình. Việc đầu tiên anh làm là gọi Lục Nhã Như vào phòng làm việc, anh muốn xác thực xem người hôm nay anh nhìn thấy ở bữa tiệc có phải là cô không.
Tiếng gõ cửa phòng vang lên, Lục Nhã Như chầm chậm đẩy cửa bước vào. Nhìn sắc mặt không cảm xúc của Vũ Ninh Phong vẫn đang tập trung làm việc, Nhã Như có chút lo lắng. Lúc nãy anh ta đã nhìn về hướng cô đứng trong bữa tiệc, không biết anh ta có nhìn thấy mình không nhỉ?"
Vũ Ninh Phong vẫn một gương mặt không cảm xúc, nhìn vào màn hình máy tính lên tiếng hỏi.
“Sáng nay cô đã đi đâu vậy?”
“Dạ? Sáng nay … Tôi vẫn ở công ty ạ.”
“Cô chắc chứ!”
“Tổng giám đốc không tin có thể hỏi mọi người ở đây ạ, tôi đi làm rất đúng giờ và chưa từng rời công ty ạ.”
Nghe câu trả lời của Nhã Như, Vũ Ninh Phong mới rời mắt khỏi máy tính nhìn về phía cô. Nhìn bộ quần áo cô đang mặc trên người không giống với bộ quần áo sáng nay anh nhìn thấy ở sảnh tiệc, Vũ Ninh Phong cứ ngỡ là lúc sáng nay anh hoa mắt rồi.
Nhã Như nhìn sắc mặt Vũ Ninh Phong mà không thể nào đoán ra được anh đang nghĩ gì. Sáng nay khi thấy ánh mắt anh nhìn về phía mình, trở về cô đã nhanh trí thay bộ quần áo khác. Chẳng lẽ đến như vậy rồi mà anh ta còn nghi ngờ sao?
“Cô trở về phòng làm việc chuẩn bị hợp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-gia-la-vi-hon-phu/3439979/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.