Tiếng còi xe vang lên bên ngoài khu biệt thự, cánh cổng lớn vừa mở ra, chiếc xe sang trọng của Lục Tử Khâm chầm chậm tiến và bên trong. Cửa xe mở ra, Lục Tử Khâm xảy đôi chân dài bước xuống xe nhanh chóng bước vào trong. Quản gia Hà Trí Trung đứng trước cửa đón hắn cúi đầu cung kính.
"Thiếu gia, lão gia đang đợi cậu bên trong."
"Ba tôi đến bao lâu rồi?"
"Dạ khá lâu rồi ạ."
"Tôi biết rồi, chú đi nghỉ đi."
Chậm rãi bước vào nhà, nhìn thấy Lục Thiên Vũ vẫn đang ngồi trên sofa đợi mình. Lục Tử Khâm nhẹ hằn giọng lên tiếng.
"Ba đến tìm con có chuyện gì sao?"
Ánh mắt tức giận của Lục Thiên Vũ nhìn về phía Lục Tử Khâm, không kiềm chế được tức giận ông quát.
"Con còn hỏi ba tìm con có việc gì sao? Chẳng phải ba nói là hôm nay gác lại tất cả công việc đến nhà họ Lý để xem mắt à? Con không coi lời nói ba ra gì đúng không?"
"Ba à, con đã nói con không thích mối hôn sự này, ba đừng ép con nữa có được không?"
"Con còn chưa gặp người ta bao giờ, sao con có thể nói là không thích chứ?"
"Con không muốn đôi co với ba về chuyện này nữa. Nếu ba vẫn muốn đề cập đến chuyện này thì xin lỗi, con rất mệt không thể tiếp chuyện với ba được nữa."
Lục Tử Khâm quay lưng định bước đi liền nghe tiếng Lục Thiên Vũ quát lớn.
"Con đứng lại ngay cho ba! Con học ai thái độ nói chuyện với ba
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-gia-la-vi-hon-phu/3439951/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.