Vừa ra khỏi phòng bao. Các loại tạp âm liền chui vào tai làm đầu cô choáng nhẹ. Những âm thanh hò hét theo tiếng nhạc xập xình càng làm không khí thêm nóng và náo nhiệt.
Chẳng biết có phải do ngay từ đầu cô đã ngồi ở phòng bao ngay khu vip không mà sao cách âm tốt quá. Có lẽ vì lí do này mà khi bước ra tới đấy cô lại khó chịu, cả người uể oải mệt nhoài đầu lại choáng.
Cố bước nhanh đi về phía cửa, một tay cô cầm túi, một tay lại đỡ trán mong sau bước thật nhanh nhưng xui thay lại đâm sầm trúng một người.
- Thật xin lỗi. Xin lỗi là lỗi của tôi.
Cô liên tục cuối người luôn miệng xin lỗi mà chẳng kịp ngước lên nhìn người nọ. Đến khi nghe giọng nói quen tai thì mới biết.
- Này cô gái, gặp lại nhau rồi. Em không sao chứ? Có bị thương chỗ nào không?
- Không ạ. Không sao. Nếu anh không soa vậy em xin phép ạ.
Vừa định bước đi, một cánh tay to khỏe đã vội nếu cô lại.
- Để anh đưa em về.
Nghe vậy cô liền tự đáp.
- Không cần đâu ạ. Có người đến rước em rồi
Cô chẳng muốn hắn lại cứ cưỡng cầu làm cô tỏ rõ thái độ khó chịu. Đặc biệc là khi hắn cứ nắm chặt cổ tay cô nói ra mấy từ biến thái đó.
Dằn dằn kéo kéo một lúc, đến khi cổ họng cô khô nóng. Khó chịu đến mặt đỏ bừng, hít thở không thông nên đành mặc hắn. Bản thân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-gia-em-yeu/2611696/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.