( Hồi ức của Cố Thành)
…
‘’ chát ‘’
- Con ng.u. Mày cho người theo dõi trắng trợn như thế nó có bị điên mới không phát hiện ra lũ người đó đấy.
Bị đánh, cái tát vang vọng giáng xuống gương mặt xinh đẹp liền in hằn dấu bàn tay đỏ ửng. Gương mặt lán mịn bị lệch hẳn sang một bên sưng phù mà chẳng dám nhíu mày, chỉ có thể dùng móng tay nhọn dài bấm lấy lòng bàn tay cố nhịn đánh lạc hướng cơn đau.
- Còn không mau cho rút. Mày định chờ đến khi bọn đó bị tóm rồi khai ra à?.
- Vâng, con biết rồi.
Nhìn người phụ nữ không mảnh vải che thân, khắp nơi trên cơ thể chi chít dấu vết đỏ ửng đang trồm người gọi điện thoại.
Hừ, đúng là làm ông ta tức chết. Nhìn lại con đ.àn bà đã ăn nằm với mình từ khi nó mới 17 tuổi làm Cố Thành cau mày. Năm xưa ông ta nhận nuôi Cố Tâm khi chỉ mới 5 tuổi. Nét tinh nghịch lanh lợi có tư chất thông minh làm vợ ông ta rất thích lại thêm đã cưới nhau 5 năm trời vẫn chưa có con chung nên buồn tủi. Nay lúc đi thiện nguyện ở trại trẻ liền trông thấy một đứa trẻ hoạt bát liền nảy sinh hảo cảm muốn nhận nuôi. Rất nhanh, cô bé đã được vợ chồng nhà họ Cố nhận về Cố gia.
Cô bé đó sau khi nhập gia quy thì được đặt tên là Cố Tâm.
Khi Cố Tâm lên 10. Càng lớn, cô bé càng xinh đẹp và đặc biệt cô nhóc này có hết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-gia-em-yeu/2611682/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.