- Em định chạy đi đâu?
Trước câu hỏi của anh cô chưa biết trả lời thế nào. Dáng vẻ hùng hồn khi nãy của cô bao nhiêu thì bây giờ cô cụp tai lại bấy nhiêu. Sao cô cứ cảm thấy sờ sợ nên lắp bắp nói.
- Em... em đi gọi bác sĩ giúp anh.
Nhìn cô né tránh mình anh cười nhẹ. Cơ thể vẫn áp sát cô, chiếc áo khi nãy đã bị anh cởi phăng tự lúc nào. Vừa hỏi cô, tay anh vừa thoăn thoắt tháo thắt lưng.
Thấy anh đã tháo đến cạp quần, cô trợn tròn mắt với tốc độ tháo đồ kia lại tranh thủ lúc anh không chú ý thừa cơ hội đào thoát nhưng... thất bại.
Một lần nữa dùng đôi cánh tay có cơ bắp săn chắc ấy ép cô về chỗ cũ ấy anh không nhanh không chậm cuối mặt xuống kề sát mặt cô phả ra hơi nóng quyến rũ chết người.
- Vợ nhỏ... để anh yêu thương em nào.
- aaa Lục Thế Minh anh... anh ưm...
Đôi môi bạc cùng nụ cười quyến rũ khi nãy nhanh chóng áp vào môi cô mạnh mẽ chiếm đóng. Đầu lưỡi xung phong tiến bước cạy mở môi mềm mà len lỏi vào bên trong.
Môi lưỡi quấn quýt đảo điên. Nụ hôn sâu đến mức cô tưởng chừng bản thân như bị anh nuốt trọn.
Càng hôn anh càng lún sâu vào đó. Môi cô rất mềm, hương vị lại rất thơm, rất ngọt. Đối với kẻ đang bị trúng thuốc như anh chẳng khác nào kẻ lang thang trên sa mạc tìm được ốc đảo. Hắn tham luyến hôn thật sâu, thật lâu. Bàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-gia-em-yeu/2611660/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.