Cuối giờ tham quan, Tư Mộc Đoan được mời đến phòng tổng giám đốc.
* Cốc Cốc *
" Vào đi! ".
Cô bước vào, một người đàn ông đang ngồi trên ghế quay lưng về phía cô. Tư Mộc Đoan bước lại gấn đó, hai tay cô đặt trên bàn.
" Chú kêu cháu ở lại làm gì thế? ".
Hắn vẫn không xoay người, ngang nhiên vắt chéo chân mà đáp:" Bộ có việc gì mới được kêu ở lại à? ".
Ngang ngược thay hắn lại hỏi ngược lại cô, cô cũng không biết trả lời sao nên im lặng một lát. Hắn lại lên tiếng:" Tốt nhất là đừng học nghành điện ảnh! Mà học điện ảnh lại còn theo kinh tế ".
" Ủa? Cháu thích thì cháu học! Chú cấm được cháu chắc? ". Cô đứng khoanh tay lại tựa vào bàn làm việc của hắn.
" Nếu may mắn được làm việc ở đây, tôi sẽ không dung túng cho cháu đâu ".
Gì vậy trời? Tên ông chú này của cô có bị hỏng não không? Biết là có quan hệ thân thiết nhưng cô cũng không phải loại người đê tiện như vậy!
" Không cần! Cháu có thể tự đi lên bằng chính cháu ".
" Muốn tiếp cận tôi bằng cách này hả? Để tôi xem cháu kiên trì được bao lâu ".
Gì vậy? Tiếp cận gì? Cô không ngừng tự đặt ra câu hỏi cho chính mình. Mới có một năm mà ông chú này thay đổi đến thế cơ á?
" Chú tự luyến hơi bị cao đấy! Cháu... ".
Tiếng chuông điện thoại của Tư Mộc Đoan vang lên.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-gia-em-yeu-anh-/3585033/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.