🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

- Phải! Tôi chính là Lãnh Di Mạt đấy! Là con ngốc yêu anh đến mức hại chết cả cha ruột, là tù binh mà anh đã bắt nhốt, là con rối mà anh từng điều khiển, là công cụ phát tiết của anh. Và cũng là người luôn muốn giết anh. Tôi nói vậy anh hài lòng chưa hả?

Lãnh Di Mạt dùng hết sức bình sinh để hét lên từng câu một, mỗi một câu chữ cô thốt ra thì nước mắt lại thi nhau rơi xuống theo hai bên má trắng hồng, đôi mắt ngấn lệ chất chứa bao nhiêu là uất hận và lo sợ khi nhìn đăm đăm người đối diện mình.

Cuối cùng thì cũng đã khiến cô thừa nhận được rồi, nhưng Tả Bân lại đang có chút hối hận và cảm giác tự trách vì hắn lại làm cô khóc nữa rồi. Nước mắt của cô đối với hắn không khác gì là một hình phạt cả, từ ba năm trước, hắn đã bắt đầu sợ cô khóc. Cho nên khi nhìn thấy cô cứ khóc không ngừng thì tay chân hắn cũng luống cuống cả lên.

- Mạt Mạt, anh xin lỗi, anh không nên ép em. Mạt Mạt, đừng khóc nữa, là anh sai rồi. Em đừng khóc nữa mà, nếu em còn giận cứ đánh anh, mắng anh đi.

Có trời mới biết Lãnh Di Mạt cũng đang rất cố gắng kìm nén dòng cảm xúc quá kích này, cô cũng chẳng hiểu sao khi vừa nhắc lại chuyện ba năm trước thì nước mắt cứ vô thức lăn dài trên má. Nuốt từng tiếng nấc, cô nghẹn ngào cất lời.

- Sao nào? Không phải anh muốn ôn lại chuyện cũ à? Nói đi, bây giờ tôi bồi

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-dung-qua-day/366010/chuong-170.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Chú Đừng Qua Đây!
Chương 170: Em còn hận anh không?
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.