Lãnh Di Mạt gào lên trong căm phẫn tột độ, nếu không phải sức lực của cô kém so với hắn thì cô đã sớm nhào tới vừa đánh vừa cắn hắn một trận để trút hết những uất hận trong lòng. Bây giờ cô không thể chống lại hắn nhưng không có nghĩa là cô sẽ khuất phục.
Tả Bân nghe xong không giận mà còn cười, lắc lắc đầu ra vẻ tiếc nuối, chậc lưỡi một tiếng.
- Mạt Mạt của chú là một cô bé rất tốt bụng mà, cháu sẽ không để tất cả những người thân còn lại của cháu vì người cha đã hóa tro cốt của cháu phải cùng chết đâu nhỉ? Nếu cháu không muốn giữ lại mạng cho bọn họ nữa, chú thật sự rất thất vọng đấy, vi cháu không phải Mạt Mạt tốt bụng của chú nữa.
Lúc Lãnh Di Mạt nghe hắn nói thế thì không hiểu sao lại bất động không có chút phản ứng nào khác ngoại trừ nhìn chằm chằm vào hắn với độ cảnh giác cực cao.
Tả Bân thao tác vài cái trên màn hình tablet, sau đó liền đưa nó lại trước mặt của Lãnh Di Mạt để cô nhìn rõ tình hình hiện tại.
Từng sợi dây thần kinh trong người của Lãnh Di Mạt đã căng đến mức sắp đứt lìa, càng lúc càng cảm giác được tiếng tim mình đập rất nhanh, các đầu ngón tay vừa toát mồ hôi lạnh ngắt, gương mặt cũng tái mét như vừa bị rút cạn máu. Cô không dám tin nổi vào mắt mình nữa, hai tên thuộc hạ mà Tả Bân phái đến tìm vợ chồng Phong, không biết từ khi nào mà đã đặt một quả bom hẹn giờ ngay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-dung-qua-day/365877/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.