Không biết từ đâu mà cô lại có can đảm lớn đến mức này, Lãnh Di Mạt lại có thể dứt khoát bóp cò ngay. Hai tay cô trắng bệch, run rẩy nắm chặt khẩu súng, đôi mắt nhắm nghiền khi nghe một âm thanh lạnh sống lưng, cô cũng đã quên luôn cả việc hít thở rồi. Nhưng giây tiếp theo cô không thể ngờ tới chính là lúc cô từ từ mở mắt ra nhìn, Tả Bân vẫn lành lặn đứng trước mặt cô, không những là không mất mạng mà đến một vết xước cũng không có. Hắn đứng đó nhìn cô, từ ánh mắt đến nụ cười đều toát lên ý tứ đầy phấn khích lẫn mong chờ, giống như đang chơi đùa với một con mồi đã sa lưới.
Lãnh Di Mạt bàng hoàng mất mấy giây, hết nhìn người đàn ông trước mặt đang trêu đùa với nụ cười châm chọc kia, cô lại nhìn qua khẩu súng trên tay, đáp án chính xác nhất đó là súng không hề có đạn. Súng của cha cô lại không hề có đạn, như vậy không phải quá rõ ràng rồi ư?
- Mạt Mạt đáng yêu của chú, thật không ngờ cháu lại muốn giết chú đấy.
Mang theo khí thế của một kẻ thắng cuộc, một gả bạo chúa hung tàn, Tả Bân tiến đến sát bên cạnh của Lãnh Di Mạt, rất thản nhiên và ung dung lấy đi khẩu súng trong tay của cô và ném xuống bên cạnh sát của Lãnh Di Tu. Mà Lãnh Di Mạt sau khi nhận ra khấu súng đó không có đạn, lí trí của cô lai lần nữa sụp đổ, gần như là đã triệt để rồi. Cô giương đôi mắt sưng húp, đỏ hoe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-dung-qua-day/276841/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.